Suy Niệm Chúa Nhật IV Phục Sinh Năm C

Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái

I. VÀI ĐIỂM CHỦ GIẢI

1. Đức Giêsu, Đấng chăn chiên lành

Bản văn Chúa nhật này quá ngắn, cần đưa trở lại văn mạch tổng thể một chút. Vào dịp lễ Lều, sau khi chữa một người mù bẩm sinh và anh ta bị trục xuất khỏi hội đường, Đức Giêsu tỏ ra là một “’Đấng chăn chiên đích thực”, “hiến tặng đời mình cho đàn chiên. “ (Ga 10.1 I) .

Giờ đây chúng ta trở lại lễ Cung Hiến, lễ kỷ niệm hằng năm ngày cung hiến đền thờ và bàn thờ thời Giuđa Macabê. Đức Giêsu đi đi lại lại nơi hành lang Salômôn (nơi mà sau khi Chúa về trời, các môn đệ thường tụ họp, Cv 5,12) Những người Do thái – từ ngữ chỉ chung các thù địch của Đức Giêsu, trong Tin Mừng Gioan – tụ tập chung quanh Đức Giêsu (đúng ra là “vây quanh Người” 10,22). Tin Mừng ghi: “Lúc đó là mùa đông”: (Ga 10,22); nói thế để từ chi tiết, chúng ta dễ nghĩ tới “sự băng giá” của lòng người theo thánh Augustinô sẽ viết sau này: “Nếu ông là Đấng Cứu thế hãy nói huỵch toẹt cho chúng tôi biết đi”.

Những người vây quanh không nắm rõ nội dung từ Cứu thế, nên Đức Giêsu không trực tiếp trả lời câu hỏi, Người kêu gọi thính giả suy nghĩ về những công việc của một vị Cứu thế, nhất là việc chữa người mù từ bẩm sinh mới đây. A. Marchadour giải thích: “Các phép lạ được coi như những dấu chỉ nhờ đó mà nhận ra Đấng Cứu thế” Rồi, Người tiếp tục đề tài người chăn chiên, hình ảnh truyền thống của Đấng Cứu thế dòng dõi Đavit; ở đây, Người nhấn mạnh đến những con chiên mà Chúa Cha trao phó cho Người.

2. Làm một với Chúa Cha.

Và bây giờ đề tài cho tới lúc này chưa đề cập tới lần nào: sự thân mật với Chúa Cha: Cha tôi và tôi, chúng tôi là một” Một khẳng định xác lập cội nguồn sứ mệnh của Đức Giêsu. Tình yêu của Chúa Cha, một tình yêu toàn bích bao bọc các con chiên đến nỗi không ai có thể cướp được một con nào. “Cha tôi, Đấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha. “

Đối với người Do Thái, nói thế là quá quắt rồi. Phạm thượng! Ai lại dám xưng mình là Cứu thế và lại còn thân mật quá thế với Thiên Chúa. Họ lượm đá để ném Người. Họ nói: “ Ông chỉ là phàm nhân mà lại tự cho mình là Thiên Chúa”.

Tác giả Tin Mừng kết thúc: “Nhưng Người đã thoát khỏi tay họ”. Tác giả như muốn mời chúng ta đọc đoạn này dưới ánh sáng của cuộc tử nạn trên thập giá và sự Phục sinh từ cõi chết. Với ánh sáng ấy, chúng la sẽ khám phá ra Đức Giêsu Con Thiên Chúa, đã hoàn tất tới cùng sứ mệnh của mình bởi tình yêu đối với các con chiên thế nào; trên con đường Sự sống nào, Người muốn đẫn đưa những ai nghe tiếng Người đi theo Người; Mối tình hiệp thông yêu thương nào với Chúa Cha mà Người muốn dẫn đưa chúng ta tham dự vào!