Ngày 3 tháng 8 Chúa Nhật 18 Quanh Năm Năm C

Bài Đọc I: Gv 1, 2; 2, 21-23

“Ích gì cho người bởi mọi việc mình làm”.

Bài trích sách Giảng Viên.

Giảng Viên đã dạy rằng: Hư không trên các sự hư không, hư không trên các sự hư không, và mọi sự đều hư không. Vì kẻ này làm việc vất vả trong sự khôn ngoan, hiểu biết và lo lắng, rồi phải để sự nghiệp lại cho người ở nhưng không, thì thật là hư không và tai hại lớn lao. Ích gì cho người bởi mọi việc mình làm mà phải chịu đau khổ cực lòng dưới phàm trần? Suốt ngày của họ đầy sự đau khổ gian truân, và ban đêm lại không được yên lòng, thế thì chẳng phải là hư không sao?

Đó là lời Chúa.

Đáp Ca: Tv 94, 1-2. 6-7. 8-9

Đáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: các ngươi đừng cứng lòng (c. 8).

Xướng: 1) Hãy tới, chúng ta hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hô Đá Tảng cứu độ của ta! Hãy ra trước thiên nhan với lời ca ngợi, chúng ta hãy xướng ca để hoan hô Người. – Đáp.

2) Hãy tiến lên, cúc cung bái và sụp lạy, hãy quỳ gối trước nhan Chúa, Đấng tạo thành ta. Vì chính Người là Thiên Chúa của ta, và ta là dân Người chăn dẫn, là đoàn chiên thuộc ở tay Người. – Đáp.

3) Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: “Đừng cứng lòng như ở Mêriba, như hôm ở Massa trong khu rừng vắng, nơi mà cha ông các ngươi đã thử thách Ta, họ đã thử Ta mặc dầu đã thấy công cuộc của Ta”. – Đáp.

Bài Đọc II: Cl 3, 1-5, 9-11

“Anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Đức Kitô ngự”.

Bài trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.

Anh em thân mến, nếu anh em đã sống lại với Đức Kitô, anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Đức Kitô ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, chứ đừng nghĩ đến những sự dưới đất. Vì anh em đã chết, và sự sống anh em được ẩn giấu với Đức Kitô trong Thiên Chúa. Khi Đức Kitô là sự sống anh em xuất hiện, bấy giờ anh em sẽ xuất hiện với Người trong vinh quang. Vậy còn sống trên địa cầu, anh em hãy kiềm chế các chi thể anh em, là sự gian dâm, ô uế, dục tình, đam mê xấu xa và hà tiện, tức là sự thờ phượng thần tượng.

Anh em chớ nói dối với nhau; anh em hãy lột bỏ người cũ cùng các việc làm của nó, và mặc lấy người mới, con người được đổi mới theo hình ảnh của Đấng đã tạo thành nó: ở đấy không còn là dân ngoại và Do-thái, chịu phép cắt bì hay không chịu phép cắt bì, người man rợ hay người Scytha, nô lệ hay tự do nữa, nhưng mọi sự và trong mọi sự có Đức Kitô.

Đó là lời Chúa.

Alleluia: Mt 4, 4b

Alleluia, alleluia! – Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 12, 13-21

“Những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?”

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, có người trong đám đông thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia gia tài cho tôi”. Người bảo kẻ ấy rằng: “Hỡi người kia, ai đã đặt Ta làm quan xét, hoặc làm người chia gia tài cho các ngươi?” Rồi Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu”.

Người lại nói với họ thí dụ này rằng: “Một người phú hộ kia có ruộng đất sinh nhiều hoa lợi, nên suy tính trong lòng rằng: ‘Tôi sẽ làm gì đây, vì tôi còn chỗ đâu mà tích trữ hoa lợi?’ Đoạn người ấy nói: ‘Tôi sẽ làm thế này, là phá các kho lẫm của tôi mà xây những cái lớn hơn, rồi chất tất cả lúa thóc và của cải tôi vào đó, và tôi sẽ bảo linh hồn tôi rằng: “Hỡi linh hồn, ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi đi”. Nhưng Thiên Chúa bảo nó rằng: ‘Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?’ Vì kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy”.

Đó là lời Chúa.

SUY NIỆM: “NHỮNG CỦA NGƯƠI TÍCH TRỮ SẼ ĐỂ LẠI CHO AI?” (Lc 12, 13–21)

Dụ ngôn người phú hộ mà Chúa Giêsu kể hôm nay không lên án sự giàu có, nhưng cảnh báo một điều nguy hiểm hơn: tích trữ của cải mà quên làm giàu trước mặt Thiên Chúa.

Người phú hộ trong dụ ngôn là mẫu người rất thực tế, rất “thành công” theo tiêu chuẩn thế gian: mùa màng được mùa, của cải dư dật, tính toán cẩn thận, chuẩn bị cho tương lai xa. Nhưng điều khiến ông trở nên “ngu dại” không phải vì ông giàu, mà vì ông chỉ lo cho cái bụng và cái kho, mà quên mất linh hồn và Thiên Chúa.

Ông không hề nghĩ đến người nghèo, không hề nhớ đến ơn ban của Thiên Chúa, và cũng không hề chuẩn bị gì cho ngày ra đi cuối cùng – ngày mà không ai tránh khỏi. Thiên Chúa không kết án ông vì ông có nhiều, nhưng vì ông sống như thể mình sẽ sống mãi, và chết như thể mình không bao giờ phải trả lời trước Chúa.

Câu hỏi “Những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?” là một lời đánh thức lương tâm. Chúa nhắc nhở chúng ta đừng để cả đời lao mình vào việc làm giàu vật chất mà quên đầu tư cho cuộc sống vĩnh cửu.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa Giêsu,
Giữa một thế giới đầy lo toan, bon chen và khát vọng tích trữ, con dễ bị cuốn vào vòng xoáy của cải – như thể đó là cứu cánh của đời con.
Nhưng lời Chúa hôm nay thức tỉnh con: Của cải vật chất không thể bảo đảm sự sống vĩnh cửu. Chỉ khi sống yêu thương, chia sẻ và làm giàu trước mặt Chúa, con mới thật sự sống ý nghĩa và không sợ ngày cuối cùng.

Xin dạy con biết sử dụng những gì Chúa ban để phục vụ người khác, đặc biệt là những ai đang thiếu thốn, để mỗi ngày con sống không chỉ tích lũy kho lẫm trần gian, mà còn chất đầy kho tàng trên trời – nơi mối mọt không đục phá, và không ai lấy mất được.

Lạy Chúa, xin đừng để con trở thành kẻ “ngu dại”, nhưng là người khôn ngoan trong đức tin, biết sống hôm nay như thể ngày mai con sẽ gặp Chúa.

Amen.