Tu viện các Nữ tu Dòng Máu Châu Báu mở cửa đón tiếp người tị nạn Ucraina

Khi số ơn gọi ở châu Âu đang giảm sút, các nữ tu Dòng Truyền Giáo Máu Châu Báu ở Hà Lan đã làm sống lại sứ mạng của mình bằng cách đón tiếp những người tị nạn. Họ đã biến tu viện cổ kính của mình thành ngôi nhà hy vọng cho các gia đình đang chạy trốn khỏi cuộc chiến ở Ucraina.

Sr. Christine Masivo, CPS

Tại Aarle-Rixtel, Hà Lan, một lâu đài cổ kính từng là nơi ở của hàng trăm nữ tu Dòng Truyền Giáo Máu Châu Báu giờ đây trở thành nơi trú ẩn cho các gia đình chạy trốn khỏi nỗi kinh hoàng của chiến tranh.

Nơi từng là Nhà Mẹ vang vọng lời kinh nguyện và thánh ca nay đã trở thành một chốn nương náu, mang lại sự an toàn và hy vọng cho những người tị nạn.

Trên khắp châu Âu, số lượng ơn gọi giảm sút đã buộc nhiều hội dòng phải bán bớt tu viện và thu hẹp quy mô. Tuy nhiên, các nữ tu Dòng Truyền Giáo Máu Châu Báu đã chọn một con đường khác.

Được hướng dẫn bởi lời của Đấng sáng lập, Đức viện phụ Francis Pfanner, về việc “đọc các dấu chỉ của thời đại”, các nữ tu đã biến ngôi nhà lịch sử của mình thành nơi ẩn náu cho những người di tản.

Quyết định này tiếp nối truyền thống hiếu khách của họ, vốn có từ năm 1914 với Hội Chữ thập đỏ, khi họ từng che chở người tị nạn Bỉ và Croatia trong Thế chiến thứ nhất. Ngày nay, với chỉ 15 nữ tu của một cộng đoàn quốc tế còn lại trong tu viện, họ đã hồi sinh sứ mạng phục vụ đó.

Khi tin tức về cuộc chiến ở Ucraina nổ ra vào tháng 2/2022, các nữ tu đã cầu nguyện để tìm kiếm sự hướng dẫn. Với sự hỗ trợ từ cộng đồng địa phương và chính quyền, họ đã chào đón nhóm 40 người tị nạn đầu tiên. Hiện nay, có 60 người Ucraina đang sống trong hai khu vực của tu viện.

Các nữ tu phối hợp với chính quyền Laarbeek phục vụ những người tị nạn, đảm bảo các gia đình được ổn định và thoải mái.

Quyền riêng tư là ưu tiên hàng đầu – mỗi gia đình có không gian riêng và các vật dụng nấu ăn. Các bà mẹ giúp đỡ công việc nhà, và khu vườn trở thành không gian chung nơi người tị nạn và các nữ tu cùng nhau trồng rau. Những người trẻ được khuyến khích khám phá tài năng của mình về nghệ thuật, âm nhạc, làm bánh và nấu ăn.

Đức viện phụ Francis Pfanner đã nhấn mạnh việc đọc các dấu chỉ thời đại để sứ mạng của các nữ tu mang lại hoa trái, và đây chính là ý nghĩa của công việc các nữ tu ngày nay đang làm.

Ở tuổi 83, nữ tu Ingeborg Müller đóng vai trò quan trọng trong việc giúp người tị nạn học tiếng Anh, trao cho họ một công cụ để hội nhập. “Thật không dễ dàng, nhưng nhiều người đang tiến bộ”, nữ tu chia sẻ. Việc đào tạo kỹ năng và chia sẻ trách nhiệm giúp khôi phục phẩm giá và hy vọng cho những người bị mất nhà cửa.

Tuy nhiên, niềm hy vọng vẫn còn đó. Hằng ngày, những người Ucraina cùng các nữ tu cầu nguyện cho hòa bình ở quê hương họ và cho thế giới. Lòng biết ơn vì sự an toàn, nơi trú ẩn và tình bạn họ nhận được đã biến tu viện thành một nơi chia sẻ đức tin và sự kiên cường.

“Ngôi nhà này, từng là nơi cầu nguyện, giờ đây là nơi để sống sót và hy vọng, và cũng là một nơi mà họ gọi là nhà”, nữ tu Müller nói.

Sứ vụ này cũng không thiếu những thách thức. Tu viện đã cũ cần được sửa chữa, và giao thông vẫn là một trở ngại lớn. Việc thích nghi với cuộc sống cộng đồng cũng khó khăn với một số gia đình.

Tuy nhiên, bất chấp những trở ngại này, bầu khí nơi đây vẫn luôn tràn ngập lòng biết ơn. “Lòng biết ơn của những người tị nạn giúp sứ mạng của các nữ tu luôn sống động”.

Tu viện rộng lớn này, từng vang vọng những lời thánh ca, giờ đây vang lên tiếng cười và thanh âm của hy vọng.

Vào thời điểm mà nhiều người đang đặt câu hỏi về sự cần thiết của đời sống tu trì ở châu Âu, các nữ tu Dòng Truyền Giáo Máu Châu Báu như một minh chứng rằng: sứ mạng vẫn sống động bất cứ khi nào tình yêu hành động.

Nguồn: Vatican News