Thứ Hai sau Chúa Nhật 16 Quanh Năm

Bài Đọc I: (Năm I) Xh 14, 5-18

“Các ngươi biết rằng Ta là Chúa, khi Ta tỏ vinh quang cho Pharaon”.

Bài trích sách Xuất Hành.

Trong những ngày ấy, người ta báo tin cho vua Ai-cập hay: dân chúng đã trốn đi rồi; Pharaon và quần thần của ông liền đổi lòng đối với dân chúng và nói: “Sao chúng ta lại để dân Israel ra đi, còn ai phục dịch chúng ta nữa?” Vua chuẩn bị xe và đem toàn quân đi với mình. Vua đem theo sáu trăm xe hảo hạng và tất cả loại xe trong xứ Ai-cập, cùng các vị chỉ huy toàn thể quân đội. Chúa để cho lòng Pharaon, vua xứ Ai-cập, ra cứng cỏi, ông đuổi theo con cái Israel, nhưng những người này ra đi cách hùng dũng. Những người Ai-cập theo dấu chân họ và bắt gặp họ đóng trại gần biển. Toàn thể kỵ binh, chiến xa và bộ binh của Pharaon trú ở Phihahirô, đối diện với Beelsêphon.

Lúc Pharaon đến gần, con cái Israel ngước mắt lên thấy quân Ai-cập đuổi theo mình. Họ quá khiếp sợ, kêu lên cùng Chúa, và nói cùng Môsê rằng: “Có lẽ ở Ai-cập không đủ đất để chôn chúng tôi hay sao, mà ông đem chúng tôi lên chết trong sa mạc này? Ông dẫn chúng tôi ra khỏi Ai-cập với mục đích gì? Chẳng phải khi ở Ai-cập chúng tôi đã nói với ông lời này sao?, là: “Ông hãy mặc chúng tôi làm nô lệ cho người Ai-cập, còn hơn là chết trong sa mạc”. Môsê liền nói với dân chúng rằng: “Xin anh em đừng sợ, hãy vững lòng, và anh em sẽ thấy Thiên Chúa hôm nay của chúng ta thế nào? Vì chưng, những người Ai-cập mà hiện giờ anh em thấy đây, anh em sẽ không bao giờ thấy họ nữa. Chúa sẽ chiến đấu cho anh em, nên xin anh em khỏi lo chi”.

Chúa phán cùng Môsê rằng: “Có gì mà kêu đến Ta? Hãy bảo con cái Israel cứ lên đường. Còn ngươi đưa gậy lên và giơ tay trên biển, hãy phân rẽ biển ra, cho con cái Israel đi vào giữa lòng biển khô cạn. Còn Ta, Ta sẽ làm cho lòng người Ai-cập ra chai đá, chúng sẽ rượt theo sau các ngươi. Bấy giờ Ta sẽ tỏ vinh quang cho Pharaon, toàn thể quân lực, chiến xa và kỵ binh của vua ấy biết. Người Ai-cập sẽ biết Ta là Chúa khi Ta tỏ vinh quang cho Pharaon?, chiến xa và kỵ binh của vua ấy”.

Đó là lời Chúa.

Đáp Ca: Xh 15, 1-2. 3-4. 5-6

Đáp: Chúng ta hãy ca tụng Chúa, vì Người uy linh cao cả (c. 1a).

Xướng: 1) Tôi sẽ ca tụng Chúa, vì Người uy linh cao cả. Người đã ném ngựa và người xuống biển khơi. Chúa là sức mạnh và là khúc ca của tôi, chính Người đã cho tôi được cứu thoát. Người là Thiên Chúa tôi, tôi sẽ tôn vinh Người; Người là Chúa tổ phụ tôi, tôi sẽ hát ca mừng Chúa. – Đáp.

2) Chúa như là người chiến sĩ, danh thánh Người thật toàn năng. Người đã ném xe cộ và đạo binh của Pharaon xuống biển, và dìm xuống Biển Đỏ các tướng lãnh của ông. – Đáp.

3) Các vực thẳm đã chôn sống họ, họ rơi xuống đáy biển như tảng đá to. Lạy Chúa, tay hữu Chúa biểu dương sức mạnh, lạy Chúa, tay hữu Chúa đánh tan quân thù. – Đáp.

* * *

Alleluia: Ga 10, 27

Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta; Ta biết chúng và chúng theo Ta”. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 12, 38-42

“Nữ hoàng phương nam sẽ chỗi dậy lên án thế hệ này”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, có mấy luật sĩ và biệt phái thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ”. Người trả lời: “Thế hệ hung ác gian dâm đòi một dấu lạ! Nhưng sẽ không cho dấu lạ nào, trừ dấu lạ tiên tri Giona. Cũng như xưa tiên tri Giona ở trong bụng cá ba đêm ngày thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba đêm ngày như vậy. Tới ngày phán xét, dân thành Ninivê sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và lên án nó, vì họ đã nghe lời tiên tri Giona mà sám hối tội lỗi, nhưng đây có Đấng cao trọng hơn Giona. Đến ngày phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và lên án nó: vì bà từ biên thuỳ trái đất đã đến nghe lời khôn ngoan của vua Salomon, nhưng đây có Đấng cao trọng hơn Salomon”.

Đó là lời Chúa.

Suy Niệm
“Nữ hoàng phương Nam sẽ chỗi dậy lên án thế hệ này.” (Mt 12,42)

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu không ngần ngại gọi thế hệ đang sống cùng Ngài là “hung ác và gian dâm”. Lý do là họ đòi một dấu lạ – một bằng chứng – để tin vào Ngài, dù trước mắt họ là chính Đấng Cứu Thế, là Lời hằng sống đang hiện diện và giảng dạy. Họ mù lòa trong chính ánh sáng.

Chúa nhắc đến hai nhân vật ngoại giáo: dân thành Ninivê và nữ hoàng phương Nam – những con người không thuộc dân được tuyển chọn, nhưng lại có trái tim biết mở ra trước lời của Thiên Chúa. Dân Ninivê đã sám hối khi nghe Giona rao giảng. Nữ hoàng phương Nam đã vượt đường xa để tìm kiếm sự khôn ngoan. Còn dân Do Thái thì lại đóng kín lòng mình, mặc dù trước mắt họ là Đấng còn cao trọng hơn Giona, khôn ngoan hơn cả Salômôn.

Phải chăng lời Chúa hôm nay cũng đang vang vọng đến thời đại của chúng ta? Giữa một thế giới hiện đại đầy thông tin và tiện nghi, con người lại dễ khép kín trước sự thật, chạy theo những “dấu lạ” bên ngoài mà quên mất lời Chúa đang mời gọi từng ngày. Ngài không cần phải chứng minh gì thêm nữa – chính cái chết và sự phục sinh của Ngài là dấu lạ lớn nhất, là bằng chứng hùng hồn nhất của tình yêu và quyền năng Thiên Chúa.

Chúng ta không cần đợi phép lạ từ trời rơi xuống, nhưng cần một tâm hồn biết lắng nghe, biết sám hối, và sống theo ánh sáng Lời Chúa.

Cầu Nguyện

Lạy Chúa Giêsu, Chúa là Dấu lạ lớn lao nhất mà Thiên Chúa đã ban cho nhân loại – qua cuộc đời, cái chết và sự phục sinh của Chúa.
Xin cho chúng con đừng tìm kiếm những điều lạ lùng ở bên ngoài, nhưng biết nhận ra sự hiện diện của Chúa trong Lời Chúa, trong Thánh Thể, trong tha nhân và trong từng biến cố đời thường.

Xin ban cho chúng con một trái tim khiêm nhường như dân thành Ninivê, một tâm hồn khao khát như nữ hoàng phương Nam, để chúng con biết lắng nghe và sẵn sàng sám hối, canh tân đời sống.

Lạy Chúa, xin cho đức tin của chúng con không lung lay trước bóng tối, nhưng vững vàng nơi Thánh Giá, vì từ nơi đó, nguồn sống và hy vọng được tuôn trào.
Amen.