THẦN KHÍ TRÊN MỌI XÁC PHÀM

Lm. Giuse Nguyễn Cao Luật, O.P.

Cùng một mái nhà

“Cha của Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy.”

Những lời này của Đức Giêsu được coi như kết thúc cho chặng đường dài. Ở đây, Thiên Chúa hoàn tất công cuộc tìm kiếm. Cánh cửa thiên đàng, lâu nay vẫn đóng kín và do các thần sứ canh giữ, nay đã được mở rộng.

Kể từ thời Ađam và Eva, Thiên Chúa và con người mỗi bên có nơi ở riêng, rất xa nhau.

Khi Đức Chúa xuất hiện tại núi Sinai, dân chúng đứng ở phía xa. Còn tại nơi Cực Thánh của đền thờ Giêrusalem, là nơi Đấng Tối Cao ngự, thì không ai được vào, trừ vị Thượng tế, và chỉ một năm một lần.

Tuy nhiên, Thiên Chúa vẫn tiếp tục làm quen với con người. Các ngôn sứ cảm thấy rất rõ sẽ đến lúc diễn ra cuộc gặp gỡ này. Ngôn sứ Xôphônia tuyên bố: “Đừng sợ … Đức Chúa Thiên Chúa của ngươi đang ngự giữa ngươi” (3,16). Còn ngôn sứ Êdêkien xác định: “Nhà của Ta sẽ ở giữa chúng” (3,27), và ngôn sứ Dacaria quả quyết: “Này Ta đang đến để ở lại giữa ngươi” (2,14).

Về phần mình, thánh Gioan biết rằng không bao giờ Thiên Chúa là “người tố cáo” con người. Trái lại, Người là “Đấng bênh vực” họ, là “Đấng an ủi” họ. Sách Khải Huyền loan báo bình an vì kẻ thù đã bị tống ra ngoài: “Con Mãng Xà bị tống ra, đó là Con Rắn xưa, mà người ta gọi là ma quỷ hay Satan … kẻ tố cáo anh em của ta, ngày đêm tố cáo họ trước tòa Thiên Chúa, nay bị tống ra ngoài” (Kh 12,9-10).

Từ nay, cùng với Đức Giêsu, nhân loại có thể hội nhập vào trong sự sống của Ba Ngôi Thiên Chúa. Con người lại được chung sống với Thiên Chúa trong cùng một mái nhà.

Tuy nhiên, đây quả là một điều khó khăn! Dường như Thiên Chúa vẫn đến gặp con người quá sớm. Ông Phêrô đã thưa với Đức Giêsu: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi” (Lc 5,8). Còn con người ngày nay thì thưa: “Lạy Chúa, xin chờ con một chút, con phải thu xếp một số công việc, con đang cần ổn định lại, con phải xưng tội đã!” Dường như Thiên Chúa không biết đến những gì diễn ra dưới bộ mặt trí thức của con người.

Ngày nay, con người cần để Thiên Chúa đến ở nơi họ, nơi tất cả những gì là thực sự của họ. Họ phải để Người ở trong địa ngục của họ. Ho phải để Người hoạt động trong thân xác tội lỗi của họ để Người xem xét lại tất cả. Đức Giêsu đã xuống âm ty trước khi lên trời. Họ phải sống với Người mầu nhiệm này. Hãy sống với Người lời mời gọi tiến về trời, ra khỏi những địa ngục.

Sống được mầu nhiệm này, con người sẽ tìm được bình an, thứ bình an xoa dịu tất cả, thứ “bình an vượt lên trên mọi hiểu biết” (Pl 4,7).

Thần Khí cho mọi người

Lần đầu tiên trong Mùa Phục Sinh, Tin Mừng xác định rõ là Chúa Thánh Thần sẽ đến. “Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần … sẽ dạy anh em mọi điều.”

Phải chăng đã đến ngày mà ông Môsê đã thoáng thấy từ xa xưa? Trên đường trở về Đất Hứa, theo lệnh Đức Chúa truyền, ông Môsê đã tập họp bảy mươi người trong số kỳ mục của dân và đặt họ đứng chung quanh Lều Hội Ngộ (x. Ds 11,24). Và Thần khí Thiên Chúa đã đến trên những người này. “ Nhưng việc đó không tái diễn nữa!”

Cũng theo sách Dân Số, Thần Khí Thiên Chúa còn đậu xuống trên hai người không đến Lều Hội Ngộ. Thấy vậy ông Giôsuê nói với ông Môsê: “Thưa thầy, xin thầy ngăn cản họ!”. Ông Giôsuê làm thế vì tưởng rằng như vậy là giữ uy tín cho thầy của mình. Chỉ riêng mình ông Môsê hay những người nào cùng ở với ông mới được lãnh nhận Thần Khí. Nhưng ông Môsê trả lời: “Anh ghen giùm tôi à? Phải chăng Đức Chúa ban Thần Khí trên toàn dân của Người để họ đều làm ngôn sứ!” (x. Ds 11,26-29).

Vậy, Thần Khí Thiên Chúa đã đến trên mọi tín hữu, trên Hội Thánh. Thần Khí vẫn đang hoạt động, như Đức Giêsu đã hứa. Tuy nhiên người tín hữu vẫn cần phải kêu cầu và chờ đợi Thần Khí, bởi vì họ chưa hoàn toàn ưng thuận để Người phá bỏ những rào cản, những hình thức đóng khung, những nỗi sợ hãi. Đang khi họ tuyên xưng Đức Giêsu, đang khi họ quy tụ để tưởng niệm Đức Giêsu, họ vẫn không ý thức rằng họ đang khép kín nơi chính mình, nơi những cơ cấu, những tổ chức. Họ tự hào về sự an toàn, về những xác tín của mình. Họ nghĩ rằng mình đã có Thần Khí, nhưng thật ra Người lại ở xa họ, và đang đợi họ ở bên ngoài.

Dầu vậy, trong mỗi Kitô hữu cũng như trong Hội Thánh, Thần Khí vẫn đang hiện diện và thôi thúc mỗi người và Hội Thánh tiến về phía trước. Thế giới đã được mở rộng và mỗi người có thể tiến bước mà không sợ hãi gì cả. Giả như có một lúc nào đó người Kitô hữu có cảm tưởng như mình lạc mất Đức Giêsu, thì chính Thần Khí sẽ giúp họ tìm lại được Người nơi những anh em. Tại đó, chính Đức Giêsu chờ đợi họ trong một cuộc gặp gỡ tràn đầy tình yêu.

Tin là sẵn sàng

Đức tin bảo đảm với chúng ta rằng Đấng Phục Sinh vẫn đang hiện diện khắp nơi trong thế giới, nhưng là hiện diện trong vắng mặt. Phải nhận rằng chúng ta ngày nay đang sống trong một tình trạng không rõ ràng: dù ý thức hay không, chúng ta luôn mang trong mình giấc mơ ngàn xưa về một vương quốc hữu hình và trật tự.

Tuy nhiên, chúng ta cũng biết rằng khi Đức Giêsu trở về với Chúa Cha, Người không chấm dứt hoạt động. Cái chết của Người không phải là dấu chấm hết cho việc nảy sinh một thế giới mới, nhờ lời của Người. Công việc mới chỉ ở bước đầu. Người cần phải ra đi để lời này, thoát khỏi mọi giới hạn về không gian và thời gian, tiếp tục lan tỏa ra khắp thế giới, nảy mầm và đem lại hoa trái.

Đó là lời sống động bởi vì được Thánh Thần thổi vào. Người là Đấng gợi lên và thúc đẩy các sáng kiến của chúng ta. Lời đó được lặp lại không ngừng để giúp ta khám phá ra những ý nghĩa mới. Những ý nghĩa này xuất hiện dần dần tùy theo mức độ chúng ta quy chiếu vào Tin Mừng để nhận định các biến cố, để lựa chọn và để hành động.

Như vậy, thời gian Đức Giêsu vắng mặt cũng là thời gian để chúng ta thi hành trách nhiệm của mình. Chúng ta không được phép ẩn mình trong những điều kiện có sẵn, nhưng trong đức tin và niềm hy vọng, chúng ta sẵn sàng đối đầu với những nguy cơ để tìm ra những giải pháp táo bạo cho những vấn đề luôn luôn mới do cuộc sống tạo nên. Chúng ta đạt tới thái độ sẵn sàng này nhờ lòng tin vào sự hiện diện của Thiên Chúa, nhờ hoạt động của Thánh Thần. Lúc đó, cuộc sống của chúng ta quả là kỳ diệu. “Thánh Thần và chúng tôi quyết định…” (Cv 15,28).

* * * * *

Lạy Cha, mỗi biến cố và mỗi cuộc gặp gỡ đều nói với chúng con về Đức Giêsu. Xin cho chúng con biết đón nhận cách khiêm tốn hơn, sự hiện diện của Người bằng cách dẹp bỏ tính kiêu căng.

Bởi vì chúng con biết rằng: Ai tin vào Đức Kitô hơn là tin vào chính mình, người ấy đã có trong mình sự sống đích thực của Đức Kitô.   (theo R. Guelluy)