SUY NIỆM PHÚC ÂM CHÚA NHẬT 31 THƯỜNG NIÊN NĂM C (Lc 19,1-10)

LỜI CHÚA:

1 Sau khi vào Giê-ri-khô, Đức Giê-su đi ngang qua thành phố ấy.2 Ở đó có một người tên là Da-kêu; ông đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có.3 Ông ta tìm cách để xem cho biết Đức Giê-su là ai, nhưng không được, vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn.4 Ông liền chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Đức Giê-su, vì Người sắp đi qua đó.5 Khi Đức Giê-su tới chỗ ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông: “Này ông Da-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!”6 Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người.7 Thấy vậy, mọi người xầm xì với nhau: “Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ!”8 Ông Da-kêu đứng đó thưa với Chúa rằng: “Thưa Ngài, đây phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn.”9 Đức Giê-su mới nói về ông ta rằng: “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham.10 Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất.”

BÀI 1: TÌM VÀ CỨU

Suy Niệm

Tâm sự của ông Da-kêu

Người ta bảo tôi vừa giàu lại vừa có quyền,

vì tôi đứng đầu những ông thu thuế.

Tôi thì luôn thấy mình nghèo, rất nghèo.

Ai không được kính trọng đều là những kẻ nghèo,

bất chấp họ giàu có và quyền lực đến đâu.

Nghe nói có một người không khinh các ông thu thuế.

Đó là ông Giêsu, một người đặc biệt, lạ thường.

Tôi rất muốn nhìn thấy mặt ông ấy.

Bởi đó khi nghe đồn Ngài sắp vào thành Giê-ri-cô,

tôi háo hức tìm cách thấy Ngài là ai.

Nhưng thấy Ngài không phải chuyện dễ, vì hai lẽ.

Thứ nhất vì đám đông quá lớn vây quanh Ngài.

Thứ hai vì tôi thấp bé, chỉ đứng tới lưng người khác.

Những cản trở này có thể làm cho ai đó nản lòng,

nhưng tôi thì không.

Tôi quyết thấy mặt Ngài bằng mọi giá.

Tôi nghĩ ra được một kế, đó là chạy vượt qua đám đông,

và leo lên một cái cây sung trên đường Ngài đi qua.

Từ trên cây, tôi có thể dễ dàng thấy được Ngài.

Có một điều tôi không ngờ là khi đến chỗ cây sung,

Ngài đã dừng lại và ngước lên nhìn tôi đang đu trên đó.

Vì thế mọi người cũng dừng lại và ngước lên nhìn tôi.

Trăm con mắt nhìn làm tôi đỏ mặt.

Chắc họ không hiểu tại sao tôi lại đang ở trên cây.

Tâm sự của Chúa Giêsu

Tôi không hiểu tại sao tôi ngừng lại dưới gốc sung.

Một mách bảo nào đó cho tôi biết có ai đang chờ mình.

Khi nhìn lên, tôi thấy Da-kêu như đang cố thu mình lại.

Chúng tôi thấy nhau, và tôi thấy ngay ao ước của ông ấy.

Lập tức tôi bị thúc bách phải đến nhà Da-kêu.

Không chần chừ, nhưng ngay lúc này, ngay hôm nay.

Tôi bảo Da-kêu: “Hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!”

Da-kêu lật đật trèo xuống để dẫn tôi về nhà.

Bây giờ thì thứ tự của đoàn người bị đảo lộn.

Da-kêu tự tin dẫn đầu, tiếp sau là tôi, cuối là đám đông.

Họ khó chịu khi thấy tôi đến nhà một người tội lỗi.

Da-kêu hẳn là rất hạnh phúc khi được tôi tới nhà.

Ông như lấy lại tất cả phẩm giá đã mất của mình.

Đường đến nhà ông dĩ nhiên đầy ắp niềm vui.

Tâm sự của ông Da-kêu

Tôi không bao giờ quên được cái nhìn ấy của Ngài.

Ngài nhìn tôi bằng cái nhìn thân thiện của một người bạn.

Rồi Ngài gọi tên tôi và kêu tôi trèo xuống mau.

Tôi đâu dám tin là Ngài muốn đến nhà tôi,

vì người thu thuế ô uế thì nhà người ấy cũng ô uế.

Đám đông sững sờ khi thấy Ngài muốn đến nhà tôi.

Sao Ngài lại chọn nhà tôi?

Sao Ngài để lại chín mươi chín con chiên để đi tìm con lạc?

Từ khi làm nghề thu thuế đến nay, tôi luôn bị coi khinh.

Đây là lần đầu tiên tôi được là mình, được tôn trọng.

Điều lạ là Đức Giêsu không bảo tôi phải bỏ nghề.

Ngài không bắt tôi phải cắt đứt với cái nghề nhơ nhớp đó.

Nhưng tự lòng tôi lại xuất hiện lời mời gọi đổi đời.

Vì thế tôi đã đứng và long trọng quyết định

chia cho người nghèo nửa phần gia sản,

và đền gấp bốn những gì tôi đã lừa gạt người khác.

Dù Đức Giêsu chẳng khuyên bảo gì tôi,

nhưng cách Ngài cư xử với tôi là một lời mời

mà tôi không sao cưỡng lại được.

Tôi dễ dàng buông bỏ mọi sự, có còn tiếc gì nữa đâu.

Tâm sự của Chúa Giêsu

Thiên Chúa muốn ban ơn cứu độ cho mọi người.

Người giàu, người nghèo, người thu thuế và Pharisêu.

Ai cũng có hy vọng được gặp gỡ Thiên Chúa.

Da-kêu đã tiếp đón tôi với niềm hân hoan.

Tôi rung động khi biết ông ấy đã phải chạy

và leo lên cây như một đứa trẻ con.

Da-kêu cứ tưởng chỉ ông ấy là người tìm tôi.

Da-kêu không biết tôi cũng là người đi tìm ông ấy.

“Vì Con Người đến để tìm và cứu.”

Hoán cải của Da-kêu là kết quả của chuyện

hai người tìm nhau, và cuối cùng gặp nhau.

Hôm nay vẫn có nhiều người khổ công tìm kiếm tôi.

Rồi thì họ cũng sẽ được gặp.

Và khi gặp tôi, họ sẽ được là mình,

được tự do và giải thoát khỏi mọi ràng buộc.

Cầu Nguyện

Lạy Cha,

sống là tìm kiếm.

Mỗi người chạy theo điều mình kiếm tìm.

Chúng con tự hỏi mình đang tìm gì, tìm ai,

đâu là hướng đi, đâu là lý tưởng đời mình.

 

Chúng con thấy rằng những giá trị của thế gian

chiếm chỗ lớn trong những ước mơ của chúng con.

Tiền bạc, danh vọng, khoái lạc, quyền lực

vẫn là những điều mê hoặc chúng con,

nên Cha không có chỗ cao nhất

trong cuộc đời chúng con.

 

Lạy Cha, xin ban cho chúng con ơn hoán cải.

Xin đánh thức chúng con khỏi cơn mê,

và làm chúng con tỉnh ngộ.

Xin dạy chúng con biết kiếm tìm Cha.

Vì chỉ có Cha mới thật sự đong đầy

những ước mơ sâu kín của chúng con,

và cho chúng con được hạnh phúc viên mãn.

BÀI 2: CON NGƯỜI ĐẾN ĐỂ TÌM VÀ CỨU

Suy Niệm

Da-kêu là một người thu thuế giàu có.
Tuy không thiếu gì,

nhưng lòng ông vẫn khắc khoải không yên.
Ông vẫn tìm kiếm một Ai đó có thể nâng ông dậy.
Hẳn ông đã nghe người ta bàn tán về Ðức Giêsu.
Ngài chẳng sợ làm bạn với những kẻ bị khinh như ông.
Da-kêu mong có ngày thấy mặt Ðức Giêsu.

Dịp may đã tới, ông đi với đám đông theo sau Ngài,
nhưng vẫn không sao thấy được Ngài,
vì dân chúng thì đông, còn ông lại thấp bé.
Da-kêu không thất vọng.
Lòng khát mong đích thực chẳng bao giờ chịu bó tay.
Ông chạy trước đám đông và leo lên một cây sung.
Ông hí hửng với sáng kiến khôn ngoan của mình,
và tin chắc mình sẽ được toại nguyện.
Da-kêu núp ở trên cây, tưởng không ai trông thấy.
Nào ngờ Ðức Giêsu dừng lại, nhìn lên và gọi tên ông.
Ngài thấy ông trước khi ông thấy Ngài.
Ánh mắt Ngài làm ông luống cuống,
nhưng lời của Ngài lại khiến ông ngỡ ngàng:
“Hôm nay tôi phải ở lại nhà ông.”
Ông ngây ngất với niềm hạnh phúc bất ngờ.

Ðường từ gốc sung về nhà ông bao xa, ta không rõ,
nhưng chắc chắn đó là con đường đầy niềm vui.
Da-kêu thấy mình mất đi những mặc cảm thấp kém.
Ông như lấy lại được danh dự trước đám đông,
bởi lẽ Ðức Giêsu sắp đến thăm nhà ông,
bất chấp những lời xầm xì phản đối.
Ông chỉ ao ước thấy mặt Ngài,
còn Ngài lại muốn bày tỏ cả bề sâu của lòng mình:
dịu dàng, tha thứ, yêu thương.

Hoán cải là kết quả của một cảm nhận về Tình Yêu.
Ánh mắt, lời nói, thái độ của Ðức Giêsu
đã thổi bùng lên ngọn lửa leo lét nơi Da-kêu,
và khiến lòng ông tan chảy.
Bỗng chốc Da-kêu thấy mình được tự do.
Những gì từng trói buộc ông, làm ông say mê,
bây giờ trở nên vô vị.
Ông hồn nhiên dâng nửa gia sản cho người nghèo,
và xin đền gấp bốn những gì đã lường gạt.
Giakêu sẽ trở nên nghèo hơn trước,
nhưng ông hạnh phúc hơn xưa nhiều,
vì ông cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham.

Ước gì chúng ta bao dung như Ðức Giêsu
và quảng đại như Giakêu.

Cầu Nguyện

Lạy Chúa Giêsu, khi đến với chúng con 
Chúa thường đến như một người hành khất. 
Chúa cần chút nước của người phụ nữ Samari. 
Chúa cần năm chiếc bánh và hai con cá, 
Chúa cần nhà ông Giakêu để nghỉ chân. 
Chúa khiêm tốn cúi xuống xin chúng con, 
để rồi tuôn đổ trên chúng con nhiều gấp bội.


Xin dạy chúng con biết cách đến với mọi người, 
và khám phá ra đốm lửa nhỏ của sự thiện 
vẫn cháy sáng nơi lòng người tội lỗi. 
Ước gì chúng con nhìn tha nhân 
bằng ánh mắt của Chúa, 
dám hy vọng không ngơi 
vào lòng tốt của mỗi người, 
và can đảm tin tưởng vào sự quảng đại của họ, 
nhờ đó thế giới của chúng con 
trở nên nhân bản hơn và thần linh hơn.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.