
1. LỜI CHÚA
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. Lc 23, 33. 39-43
Khi đã đến nơi gọi là Núi Sọ, chúng đóng đinh Người vào thập giá cùng với hai tên trộm cướp, một đứa bên hữu một đứa bên tả Người. Bấy giờ Chúa Giêsu than thở rằng: “Lạy Cha, xin tha cho chúng, vì chúng không biết việc chúng làm”. Rồi chúng rút thăm mà chia nhau áo Người. Một trong hai kẻ trộm bị đóng đinh trên thập giá cũng sỉ nhục người rằng: “Nếu ông là Ðấng Kitô, ông hãy tự cứu ông và cứu chúng tôi nữa”.
Ðối lại, tên kia mắng nó rằng: “Mi cũng chịu đồng một án mà mi chẳng sợ Thiên Chúa sao? Phần chúng ta, như thế này là đích đáng, vì chúng ta chịu xứng với việc chúng ta làm, còn ông này, ông có làm gì xấu đâu?” Và anh ta thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi”. Chúa Giêsu đáp: “Quả thật, Ta bảo ngươi: ngay hôm nay, ngươi sẽ ở trên thiên đàng với Ta”.
Đó là lời Chúa.
2. SUY NIỆM

Hôm nay, cùng với toàn thể Giáo Hội, chúng ta tưởng nhớ và cầu nguyện cho các tín hữu đã qua đời — những người đã đi trước chúng ta trong hành trình đức tin. Lễ Các Linh Hồn không chỉ là ngày của nỗi buồn, mà còn là ngày của niềm hy vọng và lòng tri ân.
Một nữ triết gia người Mỹ, Elizabeth Kübler-Ross – chuyên gia nghiên cứu về cái chết và sự hấp hối – đã từng nói: “Giá trị thực sự của cuộc sống không nằm ở những thành tựu bên ngoài, mà ở lòng can đảm để sống chân thật với chính mình và chọn tình yêu/lẽ sống thay vì sự sợ hãi”.
Câu nói ấy chạm đến chiều sâu của thân phận con người. Bởi ai trong chúng ta cũng sợ cái chết— sợ mất mát, chia lìa, tan biến. Nhưng đối với người có niềm tin, cái chết không còn là vực thẳm mà là cánh cửa mở ra sự sống mới trong Thiên Chúa, nơi linh hồn được vươn lên cùng Chúa, như lời Thánh Vịnh đã thưa:
“Lạy Chúa, con vươn linh hồn con lên tới Chúa.” (Tv 24,1)
Quả thật, lời Chúa Giêsu trên thập giá với người trộm lành vang vọng đến hôm nay: “Hôm nay, ngươi sẽ ở trên thiên đàng với Ta.” Một lời hứa đầy ân sủng — lời của lòng thương xót. Chúa không hỏi quá khứ, không đòi lý do, chỉ cần con người biết tin tưởng và trở về.
Vì thế, cái chết không phải là chấm hết, mà là cuộc trở về trong vòng tay Chúa. Với người Kitô hữu, sự chết được soi sáng bởi Đức Kitô Phục Sinh. Như Thánh Phaolô nói: “Nếu Đức Kitô đã không sống lại, thì đức tin của chúng ta thật hão huyền.” (1Cr 15,14)
Chính nhờ tin vào Đấng Phục Sinh mà chúng ta có thể đối diện với mất mát, dám yêu thương trọn vẹn, và sống an bình giữa những đổi thay. Trong ngày đặc biệt này, ta hướng lòng về ông bà, cha mẹ, người thân và bằng hữu – những người đã khuất. Họ không còn hiện diện, nhưng tình yêu và lời dạy của họ vẫn âm thầm nâng đỡ ta từng ngày.
Ca dao xưa có câu:
“Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”
Lời ca dao xưa nhắc ta nhớ rằng: đạo hiếu cũng là một hình thức của đức tin. Khi ta cầu nguyện cho cha mẹ, ta đang nói với Chúa bằng cả trái tim biết ơn: “Lạy Chúa, xin cho những người con yêu thương được nghỉ yên trong bình an của Ngài.”
Với tâm tình ấy, tháng 11 cũng là dịp để ta sống lòng hiếu thảo qua những việc đạo đức và lời kinh cầu.
– Mỗi ngày, đọc một kinh Lạy Cha, một kinh Kính Mừng và một kinh Sáng Danh cầu cho các tín hữu đã qua đời.
– Dâng Thánh Lễ, hoặc hiệp ý trong Thánh Lễ để cầu nguyện cho người thân yêu.
Dành ít phút thinh lặng, thắp một nén hương, dâng một lời cầu nguyện.
– Khi đi ngang qua mộ phần ai đó, hãy thầm nói: “Xin Chúa cho họ được yên nghỉ muôn đời.”
– Làm một việc lành phúc đức — chia sẻ, giúp đỡ ai đó — như một lời tưởng nhớ người đã khuất.
– Mỗi buổi tối, hãy tự hỏi: “Nếu hôm nay là ngày cuối cùng, con đã sống đủ trọn tình chưa?”
Ước mong rằng những hy sinh nhỏ bé chúng ta dâng lên Chúa để cầu cho các linh hồn cũng trở thành lời nguyện chân thành. Và trong niềm tin yêu ấy, chúng ta cũng được nghe Chúa dịu dàng nói với mình như đã nói với người trộm lành:
“Hôm nay, con sẽ ở trên Thiên Đàng với Ta.”
3. CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa,
Trong tháng cầu cho các linh hồn, con xin dâng lên Chúa tất cả những người đã ra đi trước con — cha mẹ, bạn bè, và những người con yêu thương.
Xin cho họ được nghỉ yên trong ánh sáng Thiên Nhan Chúa, nơi không còn khổ đau, không còn chia ly, chỉ còn niềm vui vĩnh cửu.
Xin cũng dạy con biết sống can đảm, dấn thân và yêu thương, để mỗi ngày con bước đi không sợ hãi, vì biết rằng:
Chết không phải là hết, mà là khởi đầu của cuộc sống thật.
Xin giữ ngọn lửa đức tin trong con luôn cháy sáng,
để khi thời khắc ra đi đến, con biết mỉm cười và thưa:
“Lạy Chúa, con xin phó linh hồn con trong tay Ngài.
BPV. Giới Trẻ Gia Đình Tận Hiến
Nguồn ảnh: Long Nguyễn
