Anh chị em thân mến trong Đức Kitô,
Hôm nay, Giáo Hội hoàn vũ hân hoan cử hành đại lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, một biến cố trọng đại đánh dấu sự khai sinh của Hội Thánh, mở ra một sứ vụ rao giảng Tin Mừng và sống đức tin không bao giờ kết thúc, một lễ Ngũ Tuần thiêng liêng kéo dài mãi qua mọi thời đại.
Dù ngày lễ hôm nay không rực rỡ ánh đèn như đêm Giáng Sinh, không vang lên những bản Thánh ca du dương lay động lòng người như mùa Giáng Sinh, không có những biển quảng cáo tưng bừng nơi phố thị, cũng chẳng có những món quà được trao tay như lễ Phục Sinh – như đáng lẽ ra phải có. Thế nhưng, chính trong sự âm thầm ấy, chúng ta được mời gọi chiêm ngắm một biến cố quan trọng, nằm trong dòng chảy cứu độ đã được Thiên Chúa hoàn tất nơi Đức Kitô và được khai mở cho Hội Thánh qua biến cố Chúa Thánh Thần hiện xuống. Từ đây, ân sủng tiếp tục tuôn trào trên nhân loại, dẫn đưa từng tâm hồn đến sự sống viên mãn trong Đức Kitô, nhờ quyền năng Chúa Thánh Thần.
Thưa cộng đoàn phụng vụ,
Trong phụng vụ, chúng ta thường dành sự chú ý đặc biệt cho Chúa Cha và Chúa Con, vì trong Kinh Thánh có đầy những lời phán của Chúa Cha và các giáo huấn của Chúa Giêsu. Còn Chúa Thánh Thần, Đấng vốn hiện diện cách rất sâu xa và âm thầm lại thường bị lãng quên. Tuy nhiên, chính Ngài là “Hơi thở của Thiên Chúa” (x. St 2,7; Ga 20,22), là tình yêu nối kết giữa Chúa Cha và Chúa Con (x. Rm 5,5), là nguồn sinh khí nuôi dưỡng Hội Thánh qua mọi thời đại. Ngài không hiện diện để làm trung tâm, nhưng để làm cho mọi sự trở nên sống động, linh thiêng và đầy tràn sức sống thần linh (x. Gl 5,22-23).
Trong sách Công Vụ Tông Đồ, chúng ta đọc thấy: “Tất cả đều được đầy tràn Thánh Thần và bắt đầu nói các thứ tiếng, tùy theo Thánh Thần ban cho họ” (Cv 2,4). Biến cố ấy không chỉ là một hiện tượng lạ lùng tại Nhà Tiệc Ly xưa, nhưng là điểm khởi đầu cho một công cuộc loan báo Tin Mừng, một công trình thần linh không bao giờ ngưng nghỉ. Chúa Thánh Thần đã khai mở một ngôn ngữ mới: ngôn ngữ của hiệp thông, của đức tin, của lòng thương xót, một ngôn ngữ vượt qua mọi rào cản văn hóa, chủng tộc, địa lý. Chính vì thế, những người Do Thái từ khắp nơi đã thốt lên: “Chúng ta nghe họ nói bằng tiếng của chúng ta về những kỳ công của Thiên Chúa” (Cv 2,11).
Và những kỳ công đó vẫn đang tiếp tục. Bởi vì lễ Ngũ Tuần không hề kết thúc. Truyền thống Giáo Hội cho biết biến cố ấy xảy ra 50 ngày sau khi Đức Giêsu Phục Sinh (x. Lv 23,15-16; Cv 1,3; 2,1), nhưng không một đoạn Kinh Thánh nào khẳng định rằng Lễ Ngũ Tuần đã khép lại. Thánh Thần vẫn đang hoạt động, âm thầm nhưng mạnh mẽ, kiên nhẫn nhưng không ngừng nghỉ (x. Ga 3,8).
Lễ Ngũ Tuần ấy luôn được Chúa Thánh Thần hiện xuống và tiếp nối:
Lễ Ngũ Tuần hôm nay chính là lúc cha mẹ ẵm con đến giếng rửa tội (x. Mt 28,19; Rm 6,4), để những giọt nước thánh tẩy và khơi mở một đời sống mới trong ân sủng. Đó là lúc các em thiếu nhi tiến đến lãnh nhận Bí tích Thêm Sức, để được ghi Ấn tín của Chúa Thánh Thần (x. 2Cr 1,21-22), trở thành chiến sĩ đức tin mạnh mẽ (x. Gl 5,25).
Lễ Ngũ Tuần là những trang sử đẫm máu của hơn một trăm ngàn các vị tử đạo Việt Nam, là những chứng nhân hùng hồn dám hy sinh mạng sống vì danh Đức Kitô (x. Mt 5,10-12; Kh 7,14). Đó cũng là hình ảnh của Mẹ Têrêsa thành Calcutta cúi xuống băng bó vết thương cho người hấp hối; là hình ảnh của Thánh Đamien đã sống và chăm sóc cho những người phong cùi ở Molokai; là gương mẫu của Thánh Maximilian Kolbe đã bước ra khỏi hàng ngũ và nói: “Xin cho tôi chết thay cho người này” (x. Ga 15,13).
Lễ Ngũ Tuần là hành trình sống tinh thần thơ bé của Thánh Nữ Tiến Sĩ Têrêsa Hài Đồng Giêsu, người đã dâng hiến cả cuộc đời qua những hy sinh âm thầm, những việc nhỏ mọn nhưng cháy bỏng với tình yêu lớn lao dành cho Thiên Chúa.
Lễ Ngũ Tuần cũng là đời sống thầm lặng nhưng bền bỉ của các tu sĩ sống đời thánh hiến – sống thánh thiện, họ là những người đã hiến trọn cuộc đời cho Thiên Chúa qua lời khấn vâng phục, khó nghèo và khiết tịnh, là những chứng tá sống động của Thánh Thần giữa lòng Hội Thánh.
Lễ Ngũ Tuần là hằng triệu tín hữu âm thầm sống đức tin trong chiến tranh, bách hại, nghèo đói qua biết bao thế kỷ, như những Kitô hữu thời sơ khai. Đó là các giáo lý viên đã miệt mài gieo hạt giống Lời Chúa trong tâm hồn trẻ thơ (x. Mt 13,3-9); là những giáo dân tận tụy hy sinh phục vụ cộng đoàn giữa đời thường (x. 1Cr 12,4-7).
Lễ Ngũ Tuần là tình yêu âm thầm nhưng kiên vững của những người cha, người mẹ suốt đời hy sinh cho con cái. Đó là tấm lòng chạnh thương dành cho người nghèo khổ, những người vô gia cư, là ánh mắt cảm thông nhìn những người bị bỏ rơi, bị loại trừ.
Lễ Ngũ Tuần là khi chúng ta biết mở rộng trái tim, yêu thương cả những người đã gây tổn thương cho mình, sẵn sàng tha thứ thay vì oán hận. Đó là khi chúng ta can đảm bảo vệ sự sống, dù sự sống ấy còn non yếu, mỏng manh và bất lực.
Lễ Ngũ Tuần là khi chúng ta giúp đỡ những người nghèo khổ, những người bên bờ vực thẳm. Đó cũng là lúc chúng ta sống trọn vẹn giới răn hiếu kính (x. Xh 20,12), thể hiện tấm lòng biết ơn qua sự chăm sóc, phụng dưỡng và tôn kính cha mẹ bằng cả tâm tình yêu thương.
Lễ Ngũ Tuần là lúc ta chọn hiệp nhất thay vì chia rẽ (x. Ga 17,21), chọn bình an thay vì bạo lực (x. Rm 12,18), chọn sự sống thay vì cái chết (x. Ga 10,10). Là khi người bác sĩ đặt tâm hồn trong mỗi lần chẩn đoán, người kỹ sư xây dựng những công trình với lương tâm sáng suốt, người công nhân lao động với lòng yêu thương tha nhân qua từng công việc nhỏ nhặt (x. Cl 3,23).
Lễ Ngũ Tuần là khi chúng ta đến với các bệnh nhân, những người hấp hối, người nghèo khổ và bất hạnh, để chia sẻ, nâng đỡ và mang đến sự hiện diện của Thiên Chúa qua hành động bác ái cụ thể (x. Mt 25,35-36).
Lễ Ngũ Tuần vẫn tiếp diễn mỗi khi một người tiến đến tòa cáo giải với tâm hồn thống hối, được giải thoát khỏi xiềng xích tội lỗi và bước ra với ơn tha thứ, can đảm bắt đầu lại.
Lễ Ngũ Tuần vẫn tiếp tục mỗi khi một bệnh nhân được xức dầu trong giây phút cuối đời, được an ủi và dẫn đưa về quê Trời trong bình an.
Lễ Ngũ Tuần vẫn đang sống động mỗi khi ta rước Mình Thánh Chúa, trở nên Đền Thờ của Thiên Chúa Ba Ngôi (x. 1Cr 6,19), mang Đức Kitô trong tâm hồn và đem Người ra giữa lòng thế giới; là khi ta sống thánh lễ tiếp nối qua hành vi yêu thương hằng ngày, sống Tin Mừng giữa đời (x. Gc 2,17).
Giáo Hội đã tồn tại hơn hai thiên niên kỷ. Nhưng hãy nhớ điều này: Chúa Thánh Thần chỉ mới bắt đầu. Ngài là luồng gió không bao giờ tắt (x. Ga 3,8), là ngọn lửa không hề lụi tàn (x. Cv 2,3), là nguồn nước hằng sống luôn luôn tuôn trào trong lòng Hội Thánh (x. Ga 7,38-39).
Lạy Chúa Thánh Thần, Đấng là Tình Yêu, Đấng An Ủi, Đấng Bảo Trợ (x. Ga 14,16.26), xin ngự đến trong tâm hồn chúng con. Dù chúng con yếu hèn, tội lỗi, nhiều lần bị vỡ vụn, Ngài vẫn yêu thương, vẫn hằng hiện diện để hàn gắn, nâng đỡ và đổi mới chúng con (x. Rm 8, 26-27). Chúa Thánh Thần không ngừng làm trỗi dậy nơi Giáo Hội những vị giáo hoàng, những vị thánh, các nhà truyền giáo, các vị tử đạo, những chứng nhân cho lòng từ bi hải hà của Thiên Chúa (x. Cv 1,8).
Và hôm nay, những chứng nhân ấy còn là mỗi người chúng ta, được mời gọi trở thành khí cụ của bình an (x. Mt 5,9), trở thành dấu chỉ sống động của tình yêu Thiên Chúa giữa một thế giới đầy đổ vỡ.
Chúc mừng Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống! Chúc mừng sinh nhật của Hội Thánh!
Nguyện xin Thánh Thần là Tình Yêu tiếp tục dẫn dắt mỗi người chúng ta trong hành trình đức tin, để ngọn lửa Phục Sinh không bao giờ tắt trong tâm hồn chúng ta.
Lm Phêrô Maria Nguyễn Thái Công, CRM.