Đầu Tư Vào Nước Trời

(Lc 12,32-48)

Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời.” (Lc 12,33)

Kính thưa quý ÔBACE,

Trong cuộc sống hôm nay, chúng ta nghe nói rất nhiều về chuyện đầu tư. Người ta đầu tư vào bất động sản, cổ phiếu, trái phiếu, chứng khoán. Có người đầu tư cho con cái học hành, học thêm kỹ năng, ngoại ngữ, chuyên môn. Người khác thì đầu tư vào bảo hiểm, chăm sóc sức khỏe, ăn uống lành mạnh, tập thể dục, khám bệnh định kỳ. Có người đầu tư vào công nghệ, nhà thông minh, xe hiện đại để tiết kiệm thời gian và tăng hiệu quả công việc. Thậm chí, nhiều người còn đầu tư vào sắc đẹp: thẩm mỹ, mỹ phẩm, thời trang… Tất cả đều hướng đến một mục tiêu: bảo đảm cuộc sống hiện tại, chuẩn bị cho tương lai, hay ít nhất là sống thoải mái hơn.

Những cuộc đầu tư ấy, tuy rất cần thiết và mang lại nhiều lợi ích cho cuộc sống hiện tại, nhưng Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta nghĩ đến một cuộc đầu tư khác, một cuộc đầu tư lâu dài, không sợ mất mát, không ai lấy được, một cuộc đầu tư vĩnh cửu: đầu tư vào “Nước Trời”. Chúa Giêsu nói: “Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá. Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em ở đó.” (Lc 12,33)

Đây là một lời mời gọi khẩn thiết và đầy yêu thương. Chúa không lên án người giàu, cũng không kết tội của cải vật chất. Nhưng Người cảnh báo chúng ta: đừng để của cải trần gian trói buộc tâm hồn, khiến ta quên mất kho tàng thật là Nước Trời. Chúa mời ta hãy bán đi những thứ không cần thiết, không chỉ là vật chất, mà cả những thói quen, lối sống, suy nghĩ khiến ta xa Chúa, để đầu tư vào kho tàng vĩnh cửu.

Chúa Giêsu không dùng ngôn ngữ thị trường, nhưng dùng hình ảnh rất đời thường: “túi tiền không hề cũ rách,” “kho tàng không thể hao hụt,” “nơi không có kẻ trộm, không có mối mọt.” Những hình ảnh ấy cho thấy: có một cuộc sống khác đang chờ chúng ta, một tương lai vĩnh cửu mà Thiên Chúa đã chuẩn bị. Nhưng để bước vào đó, chúng ta phải biết chuẩn bị, phải biết đầu tư từ hôm nay.

Kính thưa quý ÔBACE! Vậy đầu tư vào Nước Trời là đầu tư những gì?

Đó là đầu tư vào tình yêu, tình yêu dành cho Thiên Chúa và cho tha nhân. Không phải là thứ tình cảm thoáng qua, mà là tình yêu dấn thân, biết hy sinh, biết sống cho người khác. Chúa không cổ vũ sự nghèo khổ, nhưng Người muốn ta biết sử dụng những gì mình có để đạt đến sự sống đời đời.

Hành trình đầu tư ấy bắt đầu từ việc can đảm từ bỏ chính mình. Chúa dạy: “Hãy bán của cải mình đi mà bố thí” (Lc 12,33). Hành động ấy, không chỉ là chia sẻ vật chất, mà còn là thái độ nội tâm: buông bỏ những ràng buộc khiến chúng ta xa cách Thiên Chúa và tha nhân. Tình yêu thật sự đòi hỏi phải biết cho đi, biết mở lòng, biết đặt Chúa làm trung tâm của mọi chọn lựa.

Khi yêu mến Thiên Chúa, chúng ta không chỉ giữ các giới luật, mà còn sống thân mật với Người qua cầu nguyện, thờ phượng, tín thác. Chính tình yêu làm cho những hy sinh nhỏ bé trở nên quý giá. Còn khi yêu tha nhân, chúng ta không nhìn người khác như người xa lạ, nhưng là anh chị em trong cùng một gia đình. Mỗi hành động yêu thương, dù âm thầm hay công khai, đều là một “kho báu không hao hụt” trong thần trí của Thiên Chúa.

Tình yêu dành cho Thiên Chúa và tha nhân không thể tách rời nhau. Thánh Gioan nói: “Ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không thấy” (1 Ga 4,20). Vì thế, nếu chúng ta chỉ lo giữ đạo mà quên người bên cạnh, thì tình yêu ấy chưa trọn vẹn. Và nếu ta làm việc bác ái chỉ vì thương hại người khác, mà không phát xuất từ lòng mến Thiên Chúa và coi tha nhân là hình ảnh Thiên Chúa, thì vẫn chưa phải là đầu tư vào Nước Trời.

Hành trình đầu tư ấy đòi hỏi kiên trì. Có lúc mệt mỏi, có lúc thấy vô ích. Nhưng Chúa khích lệ ta: “Đừng sợ, hỡi đoàn chiên bé nhỏ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước Trời cho anh em.” (Lc 12,32) Lời hứa ấy là nguồn động viên giữa thử thách, giúp chúng ta không nản lòng và tin rằng mọi hy sinh vì tình yêu sẽ không bao giờ uổng phí.

Cuối cùng, Chúa nhắc đến sự trung tín của người đầy tớ: “Ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều” (Lc 12,48). Chúng ta không thể yêu thương cách nửa vời. Được biết Chúa nhiều, được yêu nhiều, thì càng phải sống quảng đại hơn. Mỗi người được mời gọi trở thành người quản lý khôn ngoan, dùng tất cả những gì mình có thời gian, khả năng, của cải, tâm hồn… để yêu thương cách sáng tạo.

Trong một thế giới yêu chuộng đầu tư sinh lời trước mắt, Lời Chúa mời gọi chúng ta can đảm chọn con đường đầu tư bằng tình yêu, một thứ đầu tư không mất mát, nhưng đòi hỏi sự dấn thân trọn vẹn. Chính tình yêu là gia sản bền vững. Nơi nào có tình yêu, nơi đó có Thiên Chúa; nơi nào có Thiên Chúa, nơi ấy chính là Thiên Đàng.

Xin Chúa giúp chúng ta sống mỗi ngày như một cơ hội đầu tư vào Nước Trời, bằng tình yêu dành cho Thiên Chúa và tha nhân, để khi Người đến, chúng ta được đón vào dự tiệc với Người.

Lm Phêrô Maria Nguyễn Thái Công, CRM.