Chúa Nhật XXVI Thường Niên – Năm C – Lễ Thiếu Nhi

Chúa Nhật XXVI Thường Niên – Năm C

LAZARÔ THỜI HIỆN ĐẠI

(Lễ Thiếu Nhi)

Lc 16,19-31

Cha chào thiếu nhi chúng con rất thân mến,

Cha muốn hỏi các con một điều nhé: nếu ngay trước cửa nhà mình có một người nghèo khổ, đói bụng, quần áo rách rưới, thì các con sẽ làm gì? Chắc có bạn sẽ đem cho họ ít cơm, ít bánh, hoặc có bạn sẽ đưa áo ấm, có bạn sẽ cầu nguyện cho họ… Cha tin rằng ai trong chúng ta cũng muốn giúp một chút gì đó để người ấy bớt khổ.

Cha nhớ có lần, trong giờ ra chơi ở trường, một bạn nhỏ không có quà bánh gì để ăn. Thấy vậy, bạn bên cạnh liền bẻ đôi chiếc bánh của mình và đưa cho bạn ấy. Hai bạn cùng ăn, cùng cười, và cả hai đều vui. Một việc rất nhỏ thôi, nhưng làm cho tình bạn trở nên đẹp hơn.

Thế nhưng trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu kể cho chúng ta nghe một câu chuyện rất đặc biệt. Có một ông phú hộ giàu có sống sung sướng, ngày nào cũng mặc quần áo đẹp và ăn uống tiệc tùng linh đình. Nhưng ngay trước cửa nhà ông cũng có một người nghèo khó tên là Ladarô. Anh nghèo khổ lắm, bụng đói, thân thể đầy vết thương, chỉ mong có vài miếng vụn rơi xuống từ bàn ăn, nhưng chẳng ai để ý đến anh. Thậm chí chỉ có những con chó đến liếm vết thương cho anh.

Rồi một ngày kia, cả hai đều qua đời. Người nghèo Ladarô được các thiên thần đưa về lòng tổ phụ Ápraham. Trái lại, người phú hộ kia lại rơi vào cảnh khốn cùng đời đời.

Tại sao lại như thế? Có phải cứ giàu là xấu, nghèo là tốt không? Không phải vậy đâu. Chúa Giêsu không kết án sự giàu sang, nhưng Ngài cho chúng ta thấy điều quan trọng: ông phú hộ giàu có đã sống vô cảm, không hề nhìn thấy và thương đến người nghèo đang đau khổ ngay trước cửa nhà mình.

Các con thấy đó, ông nhà giàu không xua đuổi, không đánh đập Ladarô, nhưng ông lại dửng dưng và vô tâm không giúp đỡ. Chính sự dửng dưng ấy đã khiến ông mất đi hạnh phúc đời đời. Nếu chúng ta cũng vô tâm trước bạn bè, người thân, trước những người đau khổ, có thể chúng ta cũng giống như ông nhà giàu kia.

Cha muốn kể cho các con nghe một câu chuyện:

Ngày xưa, có một hoàng tử được sống trong cung điện xa hoa, chẳng bao giờ thiếu thốn điều gì. Một hôm, hoàng tử giả dạng thành người dân ra ngoài thành chơi. Khi mới ra cổng thành đến một làng kia, chàng thấy một em bé nghèo đang nhặt những miếng bánh thừa trong sọt rác để ăn. Hoàng tử ngạc nhiên lắm, vì từ nhỏ đến giờ sống trong hoàng cung ấm no hạnh phúc chưa từng thấy cảnh này bao giờ. Chàng liền lấy bánh mì của mình, bẻ đôi và đưa cho em bé.

Em bé mừng rỡ nói:

  • “Cảm ơn ngài, ngài vừa cho con một bữa ăn no nê.”

Lần đầu tiên, hoàng tử cảm thấy một niềm vui khác lạ, không phải vì được ăn ngon hay mặc đẹp, mà là niềm vui khi thấy người khác hạnh phúc. Từ đó, chàng thường xuyên ra ngoài thành để giúp đỡ những người nghèo. Sau này, khi lên ngôi, hoàng tử trở thành một vị vua nhân ái, được dân chúng yêu mến vì biết chia sẻ.

Các con thấy không, ông phú hộ thì chịu hình phạt đau khổ đời đời vì vô cảm, còn hoàng tử lại hạnh phúc thật sự khi biết cho đi. Như thế, hạnh phúc thật không phải là giữ cho riêng mình, mà là khi ta biết chia sẻ cho người khác.

Các con thử nghĩ xem, ngày nay trong một xã hội hiện đại, chúng ta có còn gặp những người giống như anh Ladarô trong Tin Mừng không?

Có rất nhiều đấy các con! Họ có thể là những em nhỏ mồ côi, phải sống ngoài đường hoặc trong viện mồ côi; là những bạn nhỏ không được đi học, phải đi bán vé số ngoài nắng mưa. Họ cũng có thể là một người bạn trong lớp mình, mỗi ngày đến trường chỉ có một bộ quần áo cũ, không có cơm hộp để ăn trưa. Và thậm chí, những người ‘Ladarô’ còn có thể ở ngay trong gia đình chúng ta: ông bà già yếu, cha mẹ vất vả, anh chị em cần chúng ta giúp một tay trong công việc nhà. Các con thấy đó, Ladarô không ở đâu xa, mà ở ngay bên cạnh chúng ta, đang chờ chúng ta mở lòng yêu thương và chia sẻ.

Chúa Giêsu muốn chúng ta biết mở rộng trái tim để yêu thương. Có lần, một em bé đã hỏi Mẹ Têrêsa Calcutta: “Làm sao con có thể giúp đỡ cả thế giới này được?” Mẹ hiền từ trả lời: “Con không cần phải giúp cả thế giới đâu. Con hãy bắt đầu bằng việc yêu thương người đang ở ngay bên cạnh con trước đã.

Qua bài Tin Mừng ngày hôm nay, cha muốn gợi ý với các con vài việc nhỏ thôi, để cả cha và mỗi người chúng ta sống và thực hành những lời Chúa dạy như: biết chia sẻ đồ ăn, thức uống, đồ dùng; biết nói lời cảm ơn và xin lỗi, giúp đỡ bố mẹ trong những công việc nhỏ trong nhà; biết an ủi bạn bè khi bạn buồn và nhớ cầu nguyện cho người đau khổ mà chúng ta thấy hằng ngày. Những việc rất đơn giản nhưng chính là những nhịp cầu yêu thương giúp chúng ta gần gũi với Chúa và với tha nhân.

Trong Giáo Hội chúng ta có rất nhiều vị thánh đặc biệt quan tâm đến người nghèo. Chẳng hạn như Mẹ Têrêsa Calcutta, suốt đời sống giữa những người khốn khổ và bệnh tật nhất để chăm sóc họ. Hay thánh Pier Giorgio Frassati, mới được Giáo hội phong thánh Chúa Nhật ngày 7-9-2025 vừa rồi, ngài là một chàng thanh niên giàu có ở Ý nhưng luôn sống giản dị, âm thầm giúp đỡ những người nghèo. Còn có thánh Vinh Sơn Phaolô, vị thánh của lòng bác ái, đã dâng cả đời mình để lo cho những người bần cùng. Các con thấy đó, không phải đợi đến khi lớn mới biết yêu thương, mà ngay bây giờ các con cũng có thể tập sống như các thánh, bằng những việc nhỏ bé hằng ngày.

Các con thân mến, có một chi tiết quan trọng trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng muốn dạy chúng ta rằng: thời gian để yêu thương chính là hôm nay, không phải đợi đến ngày mai. Ông phú hộ giàu có đã nhận ra thì đã quá muộn. Còn chúng ta, Chúa đang trao cho ta cơ hội ngay lúc này để biết chia sẻ và sống bác ái với mọi người.

Các con thân mến, Chúa Giêsu kể dụ ngôn này không phải để làm chúng ta sợ hãi, nhưng để nhắc rằng bên cạnh mỗi người luôn có một Ladarô đang cần chúng ta quan tâm. Nếu các con biết mở mắt để nhìn, mở tai để lắng nghe và mở lòng để yêu thương, thì chắc chắn Chúa sẽ dẫn chúng ta đến hạnh phúc đời đời.

Xin Chúa ban cho mỗi người chúng ta một đôi mắt sáng để thấy người nghèo, đôi tai nhạy để nghe tiếng kêu than và một trái tim chan chứa yêu thương, để hôm nay và mãi mãi, các con trở thành bạn của Ladarô và là con ngoan của Chúa.

Amen.

Lm Phêrô Maria Nguyễn Thái Công, CRM