Chúa Nhật XXI Thường Niên, Năm C – Bài giảng thiếu nhi

CÁNH CỬA THIÊN ĐÀNG

(Lc 13,22-30)

Các con thiếu nhi thân mến,
Hôm nay, Cha muốn chia sẻ với các bạn một câu Kinh Thánh ngắn nhưng rất sâu sắc trong bài Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay: “Người bảo họ: Hãy chiến đấu để qua cửa hẹp mà vào” (Lc 13,24).

Cha đố các bạn: mỗi ngày chúng ta đi qua bao nhiêu cái cửa? Các con có nhớ không? Cha cũng chịu thôi, Cha không nhớ nổi. Chắc các con cũng không đếm xuể phải không?

– Có bạn bước qua cửa nhà: nơi có vòng tay yêu thương của ba mẹ, ông bà, nơi bắt đầu một ngày mới đầy ấm áp.

– Có bạn bước qua cổng trường: nơi mở ra thế giới tri thức, tiếng cười bạn bè và những bài học làm người.

– Có bạn bước qua cửa xe buýt, tàu lửa hay xe hơi:  để đến nơi mình cần đến, bắt đầu một hành trình mới.

– Và sáng nay, các con đã bước qua một cánh cửa rất đặc biệt: cửa Nhà Thờ. Không phải để đi chơi, không phải để học bài, mà là để gặp gỡ Chúa Giêsu, Đấng luôn yêu thương và chờ đợi các con.

Cửa còn ý nghĩa để làm gì?
– Để bảo vệ, giữ an toàn.
– Để mở ra một tương lai hy vọng.
– Để dẫn ta đến một nơi hạnh phúc.

Trong Tin Mừng, có người hỏi Chúa Giêsu: “Thưa Ngài, những người được cứu thì ít, có phải không?” (Lc 13,23). Nhưng Chúa không trả lời bằng con số, mà nói: “Hãy chiến đấu để qua cửa hẹp mà vào” (Lc 13,24). Nghĩa là, điều quan trọng không phải là có bao nhiêu người được cứu, mà là chính chúng ta có dám cố gắng đi qua cửa hẹp hay không.

Các con thấy đó, ngoài những cánh cửa bằng gỗ hay sắt, còn có những cánh cửa tinh thần nữa. Cha muốn nói với các bạn hai loại cửa:

Cửa rộng là gì?

Các con biết không, trong Tin Mừng, Chúa Giêsu nói đến hai con đường: cửa rộng và cửa hẹp (x. Mt 7,13). Cửa rộng thì dễ đi, thoải mái, ai cũng thích. Nhưng nó dẫn đến hư mất. Đó là con đường của sống dễ dãi, chạy theo hưởng thụ, bỏ qua bổn phận, không cần đến Chúa. Cha kể cho các con một câu chuyện:

Ngày kia, Satan tụ họp các quỷ con lại và hỏi: “Làm sao để kéo loài người xuống hỏa ngục?” Một quỷ nói: “Con sẽ bảo họ không có thiên đàng.” Satan gạt đi: “Không được, họ vẫn tin thiên đàng.” Quỷ khác bảo: “Con sẽ bảo không có hỏa ngục.” Satan lại lắc đầu: “Không được, ai cũng sợ hình phạt.” Cuối cùng, một quỷ nhỏ nói: “Con sẽ bảo họ: cứ vui chơi, cứ trì hoãn, rồi sau này hối cải cũng chưa muộn.” Satan cười lớn: “Hay lắm! Chính điều đó sẽ khiến nhiều người rơi vào cửa rộng.” Các con thấy không, ma quỷ rất tinh ranh: nó dụ ta chọn cửa rộng vì dễ dàng, nhưng kết thúc lại nguy hiểm.

Các con thấy không, ma quỷ rất tinh ranh: nó không cấm ta tin Chúa, nhưng nó dụ ta trì hoãn, sống dễ dãi, chọn cửa rộng. Và khi ta chần chừ, cánh cửa hẹp khép lại mất.

Cửa hẹp là gì?

Ngược lại, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta đi qua cửa hẹp. Tại sao gọi là hẹp? Vì để vào, ta phải bỏ lại những hành lý nặng nề: kiêu ngạo, ích kỷ, tham lam, lười biếng, nói dối. Giống như ai muốn lọt qua khe cửa nhỏ thì phải bỏ bớt đồ cồng kềnh và cúi mình xuống. Cửa hẹp chính là con đường sống khiêm nhường, yêu thương và hy sinh. Trong đời sống hằng ngày, ta cũng thấy những cửa hẹp: bạn học sinh chăm chỉ vượt qua kỳ thi khó mở ra cánh cửa tương lai; bệnh nhân kiên trì điều trị mới tìm lại sức khỏe; nông dân vất vả nắng mưa mới gặt hái mùa vàng. Như vậy, cửa hẹp khó đi, nhưng dẫn đến sự sống và niềm vui.

Vậy trong đời sống thiếu nhi, cửa hẹp là gì?
– Không nói tục, chửi thề.
– Không nói dối, dù là chuyện nhỏ.
– Không lấy đồ của người khác.
– Siêng năng đi lễ Chúa Nhật, cầu nguyện sáng tối.
– Biết xin lỗi và tha thứ khi làm sai.
– Giúp đỡ cha mẹ bằng những việc nhỏ bé.

Nếu các con tập làm những điều này, thì mỗi ngày các con đang tiến gần hơn tới cửa hẹp Nước Trời.

Các con thân mến,
Cửa Thiên Đàng mở ra cho tất cả mọi người. Nhưng không ai bước thay ta. Cửa rộng thì dễ đi nhưng dẫn đến hư mất (x. Mt 7,13), còn cửa hẹp thì khó hơn nhưng dẫn tới sự sống đời đời. Chúa Giêsu đang chờ các con ở bên kia cánh cửa ấy.

Vậy chúng ta hãy cầu xin: “Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con không sợ cửa hẹp, nhưng biết vui mừng cố gắng, từ bỏ điều xấu, sống yêu thương, khiêm nhường và trung thành với Chúa, để một ngày kia được cùng Chúa hưởng hạnh phúc muôn đời.” Amen.

Lm Phêrô Maria Nguyễn Thái Công, CRM.