CỬA HẸP DẪN VÀO THIÊN ĐÀNG
(Lc 13:22-30)
Anh chị em thân mến,
Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta thường đi ngang qua biết bao cánh cửa. Đó có thể là cửa nhà, nơi mở ra mái ấm thân quen; là cổng trường, nơi mở ra tri thức; là cổng công ty, nơi khởi đầu một ngày lao động. Ta còn bước qua cửa xe, cửa tàu, cửa máy bay để đến những chân trời mới. Đặc biệt, ta bước qua cửa Nhà Thờ, nơi dẫn chúng ta vào gặp gỡ Thiên Chúa.
Cánh cửa không chỉ bảo vệ, giữ gìn an toàn, nhưng còn là hình ảnh của cơ hội và khởi đầu mới: mở một cánh cửa là mở ra một tương lai. Từ lâu, con người đã coi cửa như biểu tượng tâm linh, nối kết giữa hữu hình và vô hình. Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng nói đến một cánh cửa đặc biệt: cửa hẹp dẫn vào Nước Trời (x. Lc 13,22-30).
Khi có người hỏi: “Thưa Ngài, những người được cứu thì ít, có phải không?” (Lc 13,23), Chúa Giêsu không trả lời con số, nhưng mời gọi: “Hãy chiến đấu để qua cửa hẹp mà vào, vì có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không được” (Lc 13,24). Rồi Ngài kể: có những kẻ đứng ngoài mà kêu lên: “Lạy Chúa, xin mở cửa cho chúng tôi!”, nhưng sẽ nghe đáp lại: “Ta không biết các ngươi từ đâu đến. Hãy lui ra khỏi Ta, hỡi tất cả những kẻ làm điều bất chính” (Lc 13,25-27).
Thưa anh chị em, con đường vào Nước Trời không dễ dãi, rộng rãi như nhiều người tưởng, nhưng là một “cánh cửa hẹp”, đòi hỏi chúng ta nỗ lực, từ bỏ và hy sinh. Cửa hẹp không phải là một khe nhỏ vật chất, mà là hình ảnh của lối sống Tin Mừng: yêu thương, khiêm nhường, trung tín và phục vụ. Để đi qua, ta không thể mang theo kiêu ngạo, ích kỷ, tham lam hay hận thù. Giống như một người muốn lọt qua khe cửa nhỏ phải cởi bỏ hành lý cồng kềnh và cúi mình xuống; để vào cửa Nước Trời cũng thế: chỉ ai biết bỏ mình và sống yêu thương theo đường lối Chúa mới có thể bước vào (x. Mt 16,24).
Chúa Giêsu nhắc ta phải chiến đấu, nghĩa là nỗ lực mỗi ngày, tập luyện đời sống thiêng liêng như vận động viên khổ luyện để đạt chiến thắng. Bước qua cửa hẹp không phải chuyện tình cờ, mà là chọn lựa liên lỉ suốt đời. Nhiều người sẽ không thể vào, vì đã quen sống dễ dãi, từ chối cửa hẹp, không sẵn sàng từ bỏ để theo Chúa.
Trong đời sống, chúng ta cũng gặp vô vàn những “cửa hẹp”: người trẻ phải qua cửa hẹp của kỳ thi gian khổ mới bước vào cánh cửa du học; bác sĩ phải qua cửa hẹp của bao năm học tập mới trở thành lương y; đôi vợ chồng phải qua cửa hẹp của hy sinh và cảm thông mới có gia đình hạnh phúc; bệnh nhân phải kiên trì vượt qua đau đớn điều trị mới tìm lại sự sống. Người nông dân phải vất vả dãi nắng dầm mưa trên đồng ruộng mới gặt hái được mùa vàng; vận động viên phải đổ biết bao mồ hôi và kỷ luật nghiêm ngặt mới có ngày bước lên bục vinh quang; người thợ thủ công phải kiên nhẫn và tỉ mỉ từng chi tiết mới tạo nên một tác phẩm tinh xảo. Cánh cửa hẹp của Nước Trời cũng vậy: một khi can đảm bước qua, ta sẽ được hưởng sự sống mới.
Cũng thế, Thiên Chúa hằng ngày cũng trao cho ta nhiều cơ hội cánh cửa hẹp: cơ hội từ bỏ tội lỗi, cơ hội sống theo sự thật, cơ hội tha thứ, cơ hội giúp đỡ người nghèo, cơ hội cầu nguyện với gia đình, cơ hội trung tín với Thánh Lễ Chúa Nhật. Nhưng nhiều lần ta đã bỏ lỡ, để cánh cửa khép lại vĩnh viễn, như hoàng hôn buông xuống khép lại một ngày mà không bao giờ trở lại.
Rồi sẽ đến lúc ta đứng trước cửa Thiên Đàng, và Chúa sẽ hỏi: Con đã sống thế nào? Con có yêu thương, công chính, khiêm nhường, bác ái không? Khi ấy, có người sẽ biện minh: “Con đã đi lễ, đã nghe giảng, đã đọc Kinh Thánh.” Nhưng Chúa sẽ trả lời: “Ta không biết ngươi từ đâu đến” (Lc 13,27), vì họ chỉ giữ hình thức mà không để Lời Chúa biến đổi đời sống.
Cánh cửa Thiên Đàng không dành riêng cho số ít, nhưng mở ra cho mọi người. Tuy nhiên, không ai có thể đi thay ta. Chính mỗi người phải tự chọn lựa, tự bước qua bằng đời sống đức tin trọn vẹn và can đảm.
Chúng ta đang sống trong một xã hội dễ chọn lối đi cửa rộng thênh thang: sống dễ dãi, chiều theo bản năng, chạy theo hưởng thụ và vật chất, coi nhẹ bổn phận, loại bỏ những đòi hỏi khắt khe của Tin Mừng và nhất là không còn cần đến Thiên Chúa. Con đường ấy có vẻ thoải mái, hấp dẫn, ít đòi hỏi hy sinh, nhưng cuối cùng dẫn đến hư mất (x. Mt 7,13).
Để bước qua cửa hẹp, Chúa mời gọi chúng ta sống trung tín với Tin Mừng trong đời thường: từ bỏ chính mình, khước từ hưởng thụ quá mức, chu toàn bổn phận gia đình và công việc, khiêm nhường, quảng đại với tha nhân, tha thứ, bác ái, và trung thành với cầu nguyện cũng như các bí tích. Cửa hẹp cũng là can đảm sống theo sự thật, bảo vệ công lý, giữ đức tin giữa một xã hội dễ thỏa hiệp. Trong những chọn lựa nhỏ bé hằng ngày nhưng thấm đẫm tình yêu dành cho Chúa, chúng ta đang từng bước đi qua cửa hẹp, để sau cùng chung hưởng hạnh phúc vĩnh cửu.
Anh chị em thân mến, “cánh cửa Thiên Đàng” đang mở ra trước mắt chúng ta. Nó không rộng rãi dễ dãi như cửa siêu thị hay hội chợ, mà là cửa hẹp, đòi chúng ta từ bỏ, hy sinh và trung tín. Nhưng ai can đảm bước vào sẽ gặp sự sống đời đời. Xin Chúa ban cho chúng ta lòng kiên trì và can đảm, để không sợ cửa hẹp, nhưng vui mừng bước vào, vì bên kia chính là hạnh phúc vĩnh cửu Chúa hứa ban.
Lm Phêrô Maria Nguyễn Thái Công, CRM.
