Chúa Nhật 25 Thường Niên – Năm C – Lễ Thiếu Nhi

Chúa Nhật 25 Thường Niên – Năm C

CHỌN CHÚA LÀ HẠNH PHÚC ĐỜI CON

 Bài giảng Lễ Thiếu Nhi

Lc 16, 1-13

Cha chào thiếu nhi các con rất yêu quý,

 Hôm nay chúng ta cùng lắng nghe một dụ ngôn đặc biệt mà Chúa Giêsu kể: dụ ngôn về người quản gia bất lương. Nghe tên thôi, chúng ta thấy có vẻ kỳ lạ rồi phải không?

Vì sao Chúa lại kể về một người quản gia bất lương và tại sao cuối cùng ông chủ còn khen ngợi sự khôn ngoan của người đó? Nhiều người lớn cũng thấy khó hiểu, nhưng nếu các con cùng cha đi từng bước, chúng ta sẽ khám phá được bài học mà Chúa muốn dạy.

Ngày xưa, có một ông chủ rất giàu, có nhiều đất đai, ruộng vườn, của cải. Ông thuê một người quản lý để chăm lo mọi việc, coi sóc sổ sách, tiền bạc và các con nợ. Nhưng rồi một ngày, ông chủ nghe tin người quản lý ấy làm ăn gian dối, tiêu xài hoang phí tài sản của ông. Ông chủ liền gọi anh quản lý đến và nói: “Này anh, tôi nghe nói anh quản lý bất chính lắm. Anh không được làm quản lý nữa, hãy bàn giao công việc cho tôi.

Người quản lý nghe thế thì sợ hãi vô cùng. Anh nghĩ thầm trong bụng: “Mình sẽ mất việc rồi, tương lai sẽ ra sao? Mình thì không quen cuốc đất, làm ruộng thì cực quá. Còn đi ăn xin thì xấu hổ lắm, mình không làm được. Phải tìm cách gì đó để bảo đảm cuộc sống sau này.” Sau khi suy nghĩ, anh ta nảy ra một kế hoạch.

Anh gọi các con nợ của chủ đến. Người thì nợ một trăm thùng dầu, anh bảo viết lại còn năm mươi. Người thì nợ một trăm bao lúa mì, anh bảo viết lại còn tám mươi. Cứ thế, anh giảm nợ cho nhiều người khác. Tại sao anh lại làm như vậy? Bởi vì anh muốn sau này, khi bị mất việc, sẽ có nhiều người nhớ đến mình, biết ơn mình, và sẽ giúp đỡ mình. Anh ta dùng chính quyền hạn cuối cùng mà mình còn có để chuẩn bị cho tương lai.

Điều lạ lùng là khi ông chủ nghe biết chuyện này, thay vì nổi giận, ông lại khen người quản gia là khôn khéo. Và chính Chúa Giêsu cũng lấy câu chuyện ấy để dạy các môn đệ. Chúa Giêsu không khen sự gian dối, nhưng khen sự khôn ngoan, biết lo xa, biết chuẩn bị cho tương lai. Người muốn chúng ta cũng phải học lấy sự khôn ngoan ấy, không phải để mưu cầu lợi ích riêng cho mình, mà để chuẩn bị cho cuộc sống đời đời.

Các con thử nghĩ xem, người quản gia lo cho tương lai trần thế của mình, còn chúng ta thì sao? Chúng ta được Chúa mời gọi lo cho tương lai vĩnh cửu trên trời. Thế gian này, chúng ta có thể có nhiều thứ: tiền bạc, quần áo, đồ chơi, điện thoại, nhà cửa… nhưng rồi tất cả sẽ qua đi. Khi chúng ta ra đi về với Chúa, chúng ta không thể mang theo bất cứ gì. Chỉ có những việc tốt, những hành động yêu thương, những lần chúng ta biết chia sẻ, giúp đỡ người khác mới là kho báu theo ta về trời.

Chúa Giêsu nói: “Hãy dùng của cải thế gian mà kết bạn, để khi hết tiền của, các con sẽ được đón vào nơi ở vĩnh cửu.” Nghĩa là những gì chúng ta có hôm nay thời gian, sức khỏe, tài năng, đồ chơi, quần áo, bánh kẹo, tiền bạc tất cả đều là quà Chúa ban. Và chúng ta được mời gọi dùng những món quà ấy để yêu thương, giúp đỡ, và làm việc tốt cho tha nhân. Khi làm như vậy, chúng ta đang tích lũy kho báu trên trời.

Ví dụ như khi các con chia sẻ bánh kẹo cho bạn không có, hay giúp bố mẹ làm việc nhà, hay biết thăm hỏi ông bà, an ủi bạn bè, hay dành một chút tiền ăn sáng để giúp các bạn nghèo tất cả những việc ấy tuy nhỏ nhưng lại có giá trị lớn lao trước mặt Chúa. Chính nhờ những điều ấy mà chúng ta được chuẩn bị cho cuộc sống đời đời với Ngài.

Chúa Giêsu còn nói một câu rất mạnh: “Không ai có thể làm tôi hai chủ… Các con không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của.” Điều này có nghĩa là chúng ta phải chọn lựa.

Các con biết không, cha nhớ đến một câu chuyện trong truyện ngụ ngôn Aesop. Câu chuyện như thế này:

“Chim chóc và thú dữ đang giao chiến với nhau và con dơi cố gắng đứng về cả hai phe. Khi chim chóc chiến thắng, con dơi nói với mọi người rằng nó là chim. Và khi thú dữ chiến thắng, nó nói rằng nó là một trong số các con thú dữ.

Trong hội nghị hòa bình sau chiến tranh, các loài muông thú gọi con dơi là kẻ đạo đức giả. Để trừng phạt, các loài vật đã trục xuất con dơi và kể từ đó, loài dơi luôn ẩn mình vào ban ngày và chỉ bay đi kiếm ăn vào ban đêm.”

Bài học rút ra từ câu chuyện này là chúng ta không thể cùng lúc chọn hai phía, không thể vừa là loài chim vừa là thú giữ.

Cũng vậy, giống như một bạn vừa muốn chơi điện thoại suốt ngày, vừa muốn học giỏi, có được không? Nếu vừa muốn ăn kẹo hoài, vừa muốn giữ răng chắc khỏe, có được không? Không thể nào. Cũng vậy, chúng ta không thể vừa bám lấy tiền bạc, ích kỷ cho riêng mình, vừa muốn đi theo Chúa. Chúng ta chỉ có thể chọn một: hoặc chọn Chúa làm chủ đời mình, hoặc chọn tiền bạc và thú vui làm chủ. Ai chọn Chúa, thì cuộc đời sẽ đầy tình thương, bình an. Ai chọn tiền bạc, cuối cùng sẽ thấy trống rỗng.

Cha kể các con nghe một câu chuyện nhỏ. Có một cậu bé tên Thuận. Một hôm, Thuận được ba mẹ cho tiền để mua đồ chơi. Nhưng trên đường đi, Thuận gặp một bạn nhỏ ăn xin ở ngã tư đường, mặt mũi buồn bã, gầy gò và nếp da đen đủi. Thuận suy nghĩ rồi quyết định: “Mình có nhiều đồ chơi rồi, thôi mình biếu số tiền này cho bạn ấy mua đồ ăn.” Tối hôm đó, Thuận thấy lòng mình vui lạ thường. Thuận nghĩ: “Hôm nay mình mất một món đồ chơi, nhưng mình đã có một niềm vui thật lớn.

Các con thấy đó, niềm vui ấy không ai có thể lấy đi được. Nó không giống như niềm vui khi có một món đồ chơi mới, chơi vài ngày rồi lại chán đi. Niềm vui khi biết chia sẻ và giúp đỡ người khác là niềm vui vững bền. Hạnh phúc mình làm cho người khác thì luôn trường tồn vĩnh cửa, còn hạnh phúc mình tạo cho mình thì thật ngắn ngủi; vì đó chính là niềm vui và hạnh phúc mà Chúa Giêsu đặt vào trong trái tim của chúng ta. Khi làm việc tốt, chúng ta đang gieo hạt giống yêu thương và hạt giống ấy sẽ lớn lên thành cây hạnh phúc cho chính chúng ta và cho những người xung quanh.

Các con thân mến, vậy bài Tin Mừng hôm nay Chúa muốn dạy chúng ta ba điều. Thứ nhất, hãy biết lo xa cho cuộc sống đời đời, đừng chỉ lo cho những điều chóng qua ở đời này. Thứ hai, hãy dùng những gì Chúa ban để yêu thương, giúp đỡ người khác và thứ ba, hãy chọn Chúa làm chủ duy nhất trong cuộc đời.

Cha mong các con luôn nhớ: chọn Chúa là chọn tình yêu, chọn sự thật, chọn niềm vui bền vững. Nếu mỗi ngày chúng ta biết làm một việc tốt nhỏ bé cho tha nhân và cho Chúa, thì cuộc đời chúng ta sẽ tràn đầy ánh sáng và bình an. Khi ấy, chúng ta sẽ giống như người quản gia khôn ngoan thật sự biết dùng những gì mình có để chuẩn bị cho một tương lai đầy hạnh phúc với Chúa.

Lm Phêrô Maria Nguyễn Thái Công, CRM.