LÒNG THƯƠNG XÓT MẠNH HƠN SỰ CHẾT
Anh chị em rất thân mến,
Cứ đến ngày 2-11 hằng năm và trong suốt tháng 11 này, người tín hữu chúng ta lại đến viếng nghĩa trang, viếng đất thánh, dọn dẹp mộ phần của những người thân yêu. Chúng ta đặt một vòng hoa, thắp một nén hương, dâng một lời nguyện, xin một Thánh lễ… Việc ấy không chỉ đơn thuần là tưởng nhớ người quá cố như một nét đẹp văn hóa vốn đã có từ lâu đời trong truyền thống dân tộc Việt Nam, mà sâu xa hơn, người tín hữu chúng ta đang sống và thể hiện mầu nhiệm hiệp thông các thánh, một sự hiệp thông vượt qua cả biên giới của sự chết.
Những anh chị em tín hữu đã qua đời, là những người thân quen của chúng ta: là ông bà, cha mẹ, là vợ là chồng, là con cái, là các bạn trẻ, là những người láng giềng, là những người đã an giấc ngày thu… một số trong họ đã được lên thiên đàng chính là các thánh, và ngoài ra còn rất nhiều anh chị em tín hữu còn đang phải thanh luyện trong luyện tội… Chính vì vậy mà trong tháng 11 này, Giáo Hội dành thời gian đặc biệt để nhắc nhớ chúng ta dâng Thánh lễ và cầu nguyện cho các ngài, giúp họ sớm được hưởng tôn nhan Thiên Chúa.
Người ta thống kê rằng, trên thế giới này, cứ mỗi một giây qua đi thì có bốn trẻ em được sinh ra và sẽ có hai người qua đời. Ai sinh ra trong đời này cũng đều phải trải qua bốn cửa ải: sinh, lão, bệnh, tử. Hay nói theo kiểu loại suy thì: đã sinh ra trong thân phận con người, ai cũng phải chết. Vì thế, tôi là con người, nên tôi cũng phải chết.
Có người thì nói vui rằng: “Cái chết là một số độc đắc mà tất cả chúng ta đều chắc chắn sẽ trúng một lần trong đời”, nhiều khi chúng ta mua vé số giấy cả một đời người, nhưng may ra chỉ trúng được số đầu hoặc giải an ủi… còn tấm vé số mà Chúa sẽ ban cho chúng ta, mỗi người chúng ta chắc chắn sẽ trúng một lần ở trong cuộc đời này; chúng ta không muốn trúng, Chúa cũng ban cho chúng ta được trúng; chúng ta không có tiền mua Chúa cũng mua cho chúng ta.
Lại có người nói đùa rằng, có một loại thuốc mà ai trên đời này cũng phải bắt buộc uống một lần ở trong đời. Loại thuốc này chữa được “tất tần tật” tất cả các loại bệnh ung thư hiểm nghèo, các loại bệnh siêu vị B, C; các loại bệnh cao đường, cao máu, cao huyết áp… các loại Covid 19, Covid 30… bài thuốc này được kê đơn như sau: “Lục ván mộc, nhị lang đinh, linh tinh hoa, ngũ vị hương, bát vị khiêng, đa nhân khóc”.
Lục Ván mộc nghĩa là 4 tấm ván dọc và 2 tấm ván ngang. Nếu người chúng ta càng cao thì 4 tấm dọc sẽ dài theo tỉ lệ của chúng ta, còn nếu người chúng ta mập mạp béo tròn thì 2 tấm váng ngang sẽ to theo chiều ngang của chúng ta.
“Nhị Lang đinh” nghĩa là để đóng một chiếc quan tài, người ta chỉ cần hai lạng định sắt để đóng. “Linh Tinh hoa” nghĩa là khi chúng ta chết, sẽ có nhiều người tặng hoa cho chúng ta, lúc còn sinh thời nếu chúng ta càng sống nhân đức hay giúp đỡ người khác thì có nhiều người tặng vòng hoa cho. “Ngũ Vị hương” là các loại nhang khói người ta đến kính bái chúng ta. “Bát Vị khiêng” nghĩa là tám người khiêng một chiếc quan tài. Vị thuốc này chữa được tất cả các loại bệnh trên trần gian này và ai trên đời này cũng phải uống một lần.
Thưa anh chị em,
Có người cho rằng chết là hết, là chấm dứt sự sống và trở về với đất bụi; lúc đó trí óc không còn hoạt động nữa, thì tinh thần, tức là linh hồn con người cũng không còn. Nhưng nếu chết là hết thực sự, thì người tốt có khác gì kẻ xấu? Kẻ ăn trộm, kẻ tiểu nhân với những bậc vĩ nhân quân tử có gì là khác biệt? Nếu chết là hết, thì cần chi phải kêu gọi bác ái, xả thân, đề cao sự lương thiện công bằng? Nếu chết mà hết thực sự, thì ai làm lành là ngu si, nhân từ là nhu nhược, bác ái là dại dột. Nếu chết mà hết, thì sống trên đời cứ việc giết người cướp của thật nhiều, hưởng thụ khoái lạc cho đã, cần chi phải đề cao tinh thần nhân đạo?
Nhưng may mắn thay, hầu hết nhân loại đều không thừa nhận chết là hết, mà mọi người đều tin chắc chắn có đời sống vĩnh cửu sau khi chết.
Chẳng hạn, anh em bên Phật giáo và Ấn giáo cùng chia sẻ niềm tin vào luân hồi, tức là con người sau khi chết không chấm dứt sự hiện hữu, nhưng tiếp tục bước vào một kiếp sống khác tùy theo nghiệp (karma) mà mình đã gây ra trong đời sống trước. Nếu con người khi còn sống biết làm điều lành, sống đúng với đạo lý, tâm hồn thanh thoát khỏi tham, sân, si, thì sau khi chết có thể được tái sinh trong cõi người tốt đẹp hơn, hoặc đạt đến cảnh giới an lạc gọi là Niết bàn (Nirvana), nơi chấm dứt mọi đau khổ và thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử. Nếu sống với tâm ít thiện hơn, còn vướng nhiều tham vọng, ích kỷ, thì họ sẽ tái sinh vào những cảnh giới thấp hơn như súc sinh hoặc ngạ quỷ. Còn nếu sống gian ác, bất công, gây nhiều tội lỗi, thì sẽ phải chịu quả báo trong cảnh giới gọi là địa ngục. Theo giáo lý Phật giáo, vòng luân hồi này cứ tiếp diễn cho đến khi con người đạt được sự giác ngộ hoàn toàn, giải thoát khỏi mọi ràng buộc của nghiệp và phiền não, tức là đạt đến Niết bàn.
Còn đối với niềm tin của người Kitô hữu chúng ta, thì cái chết không phải là chấm dứt, nhưng chỉ là bước qua cánh cửa của đời sống tạm gửi này để tiến vào sự sống vĩnh cửu đời sau. Hội Thánh xem cuộc đời tín hữu như là thời thai nghén và gọi ngày mỗi người ra đi là “Ngày Sinh Nhật”. Đã là ngày sinh nhật thì ai cũng vui mừng vì một con người được sinh ra. Vì thế, ngày sinh nhật trên trời cũng phải là ngày vui mừng cho các thiên thần và mọi người.
Trong nghi lễ an táng, ca đoàn thường hát Thánh vịnh nói lên niềm vui đó: “Khi Chúa thương gọi tôi về, hồn tôi hân hoan như trong một giấc mơ. Miệng tôi nức vui tiếng cười, lưỡi tôi vang lời ca hát. Toàn dân tung hô: tôi thật vinh phúc.”
Quả vậy, phần mộ không phải là “nhà ở cuối cùng.” Đây chỉ là ngôi nhà thứ hai, trong khi chờ đợi ngôi nhà thứ ba. Ngôi nhà thứ ba ấy mới là nhà sau cùng, mới thật là nơi mà người Cha là Thiên Chúa đang chờ đợi chúng ta với tình yêu phụ tử.
Đoạn Tin Mừng mà cộng đoàn vừa nghe là một trong những đoạn hay nhất về niềm hy vọng vào đời sống vĩnh cửu. Bởi vì, thánh Luca diễn tả về lòng thương xót của Chúa, ban cho con người một cách thần tốc mà có lẽ chúng ta không thể nào tưởng tượng nổi (x. Lc 23,39-43). Lúc sắp trút hơi thở, Chúa Giêsu có cuộc đối thoại cuối cùng với hai người gian phi cùng bị treo trên thập giá cạnh Ngài. Một trong hai người đó thốt lên với Chúa Giêsu: “Ông Giêsu ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi.” Và Chúa nói với anh ấy: “Tôi bảo thật với anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên đàng.” (Lc 23, 43)
Chúa Giêsu đã không sưu tra lại lý lịch người đó để nhớ xem hắn gian ác đến mức nào? Đã phạm những tội ác tày trời nào ? Đã phạm bao nhiêu lần ? Đã gây ra thiệt hại bao nhiêu lần? Ngài cũng không cân nhắc tội nặng hay tội nhẹ để châm chước, hay tạm ra hình phạt cho thích đáng. Người gian phi chỉ kêu xin Ngài nhớ, thì Ngài “nhớ” một điều: là thấy người ấy hiện diện trước mắt; còn tất cả mọi điều gian ác trước đó của anh ta, Ngài đã quên hết. Quên đến độ ngay hôm đó, Ngài hứa ngay nước Thiên Đàng cho anh ta. Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận nói thật hay: “Tên này suốt đời ăn trộm; đến lúc chết, nó ăn trộm nước Thiên đàng luôn!”
Thưa anh chị em, trong tháng 11 này, khi chúng ta cầu nguyện cho các linh hồn, chúng ta không chỉ tưởng nhớ, mà còn đặt trọn niềm tin vào lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa. Ngài là Đấng có thể biến đổi tội nhân thành thánh nhân chỉ trong khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời. Cầu nguyện cho các linh hồn là hành động của tình yêu và niềm hy vọng, vì chúng ta tin rằng ơn cứu độ của Chúa mạnh hơn sự chết và lòng thương xót của Ngài lớn hơn mọi tội lỗi nhân gian.
Vì thế, khi đến nghĩa trang thắp một nén hương, dâng một lời kinh hay xin một Thánh lễ, chúng ta không chỉ làm một nghĩa cử hiếu thảo, mà còn thông hiệp trong tình yêu của Đức Kitô, để giúp các linh hồn sớm được hưởng phúc vinh quang và chính chúng ta cũng được nuôi dưỡng trong niềm hy vọng về sự sống đời đời.
Anh chị em thân mến, cầu nguyện cho các linh hồn cũng là nhìn lại chính cuộc đời mình. Một ngày kia, chúng ta cũng sẽ bước vào hành trình ấy. Xin cho mỗi người chúng ta biết sống thánh thiện hơn, biết yêu thương nhiều hơn, để khi Chúa gọi, chúng ta cũng nghe được tiếng Ngài phán như với người trộm lành năm xưa: “Hôm nay, con sẽ được ở với Ta trên Thiên Đàng.” (Lc 23,43).
Lm Phêrô Maria Nguyễn Thái Công, CRM
