Giáo xứ Chabany ở Ucraina: Biểu tượng của sự kháng cự bất bạo động

Một giáo xứ nhỏ tại thị trấn Chabany ở ngoại ô Kyiv đã trở thành biểu tượng của sự kháng cự bất bạo động. Nơi đây không có vũ khí hay binh lính, chỉ có trẻ em được vui chơi, và những người mẹ tìm thấy hy vọng nhờ cầu nguyện, tha thứ và lòng dũng cảm.

Vatican News

Trên một khu đất rộng một hecta, những “người lính” là những đứa trẻ chiến đấu với nỗi sợ hãi chiến tranh hằng ngày của mình bằng những quả bóng, trò chơi và trí tưởng tượng. Hai container được dùng làm nơi vui chơi và một nhà nguyện nhỏ, nơi cử hành Phụng vụ thánh, trở thành “hầm trú ẩn” tinh thần cho mọi người.

Cha xứ Moreno Cattelan, như “vị tướng” của “đội quân” này, khẳng định: “Những chiếc xe đẩy đó và những người mẹ đó đại diện cho tương lai gần của Ucraina, một tương lai vô cùng trẻ trung. Khi hòa bình được tái lập, đất nước Ucraina sẽ trỗi dậy chính nhờ đội quân trẻ em được giáo dục về phi bạo lực và đối thoại này”.

Khi còi báo động không kích vang lên, “đội quân” nhỏ bé này tạm dừng mọi hoạt động và tìm nơi trú ẩn, nhưng họ luôn khao khát được trở lại. Cha Cattelan chia sẻ: “Đó là một giáo xứ nhỏ đại diện cho một nơi đối kháng với cái ác xung quanh chúng ta, với nỗi sợ hãi đang bủa vây. Các máy bay không người lái của Nga không ngừng lượn lờ trên đầu chúng tôi và tấn công không chỉ các cơ sở chiến lược mà còn cả các căn nhà riêng lẻ”.

Giáo xứ cũng tích cực giúp đỡ hàng nghìn người di tản với các nhu yếu phẩm như lương thực, thuốc men và quần áo. Một điểm đáng chú ý là sự gia tăng đời sống tâm linh trong bối cảnh chiến tranh. Một nghiên cứu gần đây của Giáo hội Công giáo Hy Lạp Ucraina cho thấy: “Đang có một sự trở lại với tâm linh, mong muốn phó thác cho Chúa để thoát khỏi tình cảnh này. Cuối cùng, chỉ có Người mới cứu rỗi, mới chuộc tội, mới mang lại hy vọng”.

Câu chuyện của giáo xứ không chỉ dừng lại ở Chabany. Một linh mục khác, cha Sergey, đã kiên trì mở một giáo xứ nhỏ ở Pokrovs’k và các thị trấn lân cận, bất chấp sự tàn phá của chiến tranh: “Sự kiên trì này thực sự được gọi là sự kháng cự, bởi vì đối với chúng tôi, các hoạt động với giới trẻ thực sự là một ưu tiên mà chúng tôi không thể từ bỏ”.

Tuy nhiên, Cha Sergey cũng thừa nhận khó khăn trong việc tha thứ “khi chúng tôi liên tục phải sống trong những cuộc ném bom và các gia đình phải khóc thương nhiều người thân đã mất ở mặt trận”. Mặc dù vậy, với việc cử hành Phụng vụ thánh vào thứ Bảy và Chủ nhật, họ vẫn cố gắng hàn gắn những tổn thương do hận thù gây ra.

Nguồn: Vatican News