Nơi Tình Yêu Bắt Đầu

Bạn có còn nhớ nơi tình yêu của đời mình chớm nở? Hẳn là mỗi người đều có ít nhất một kỷ niệm đáng nhớ về nơi mà từ đó, tình yêu của đời mình… bắt đầu.

Không ai giống ai. Có người bắt đầu mối tình bằng một ánh mắt trong veo, một cái nhìn đầy thương mến. Có người lại tìm thấy nhau trong hoàn cảnh khó khăn, qua sự đồng cảm và thấu hiểu. Người khác thì bắt đầu từ những rung động tuổi mộng mơ trên ghế nhà trường. Với tôi, một nữ tu, Chúa Giêsu Thánh Thể là nơi tình yêu của tôi thật sự bắt đầu.

Chắc hẳn nhiều tu sĩ, linh mục còn nhớ những ngày đầu chập chững bước vào nhà dòng, chủng viện. Việc thức dậy sớm và chầu Thánh Thể mỗi ngày quả là một thách đố lớn lao. Tôi cũng không ngoại lệ.

Khi tham dự một khóa tìm hiểu ơn gọi lúc còn là học sinh cấp hai, tôi vẫn còn ham chơi ham ngủ lắm. Nhưng việc thức sớm cũng chẳng khó khăn bằng giờ Chầu Thánh Thể mỗi ngày. Chiều nào các dì cũng đọc một đoạn Tin Mừng, sau đó mọi người ngồi thinh lặng suy niệm. Còn tôi, vì chưa biết suy niệm là gì, cứ cựa quậy không yên. Chỉ đến khi đọc kinh Phụng vụ, tôi mới thấy hay và thích, chứ ngồi im mà chẳng biết nghĩ gì thật khó chịu.

Tôi chưa bao giờ cảm nhận được “vị ngọt” của giờ chầu, cho đến khi được học bài học vỡ lòng về cầu nguyện. Tôi tự gọi đó là một bài học “cấp tốc” nhưng đã để lại dấu ấn suốt đời. Các dì đã dạy tôi:

  • Hãy bắt đầu bằng việc nhìn ngắm thế giới xung quanh – thiên nhiên và con người – để ca tụng và ngợi khen Thiên Chúa vì những công trình tốt đẹp Ngài đã dựng nên.
  • Hãy nhìn lại những ân ban Chúa đã trao cho mình để dâng lên Ngài lời tạ ơn chân thành.
  • Hãy nhận ra sự yếu đuối của phận người và những lỗi lầm của bản thân để can đảm thưa với Chúa lời xin lỗi.
  • Cuối cùng, hãy nhìn về quá khứ với lòng biết ơn, sống trọn vẹn giây phút hiện tại, và dâng tương lai cho Chúa với niềm phó thác và cậy trông.

Mang theo “bài học” đầu tiên ấy, tôi đến với Chúa Giêsu Thánh Thể với một trái tim tràn ngập háo hức. Ôi, một cảm giác thật lạ, lâng lâng khó tả, êm dịu và nhẹ nhàng! Tôi bắt đầu thân thưa với Chúa một cách đơn sơ, không ngần ngại, chẳng giấu diếm. Tôi nhận ra bốn tâm tình ấy – ca ngợi, tạ ơn, xin lỗi và phó thác – chính là món quà mà Thiên Chúa ban tặng để tôi có thể đến gần Ngài. Nhìn lại khoảnh khắc tuyệt vời đó, tôi biết rằng không thể nào thiếu được sự dẫn dắt của Chúa Thánh Thần, Đấng đã luôn âm thầm nâng đỡ mối tình bé nhỏ này.

Sau này, khi chính thức bước vào đời tu, tôi càng nhận ra sâu sắc rằng: Chúa Giêsu Thánh Thể chính là điểm gặp gỡ, là nơi tình yêu đời tôi thật sự cất lên tiếng nói đầu tiên. Đó là một tình yêu “lớn”, nơi tình yêu chiều dọc (với Thiên Chúa) và tình yêu chiều ngang (với tha nhân) gặp gỡ và cùng nhau lớn lên. Tình yêu ấy sẽ nuôi dưỡng trọn vẹn con người tôi.

Chắc chắn mỗi chúng ta đều có những kinh nghiệm yêu thương quý giá. Hãy trân trọng tình yêu mình đang có. Hãy mở lòng để yêu và được yêu, nhưng trên hết, hãy luôn dành một chỗ đặc biệt trong tim cho Tình Yêu Vĩnh Cửu.

Và nếu lúc nào đó trên cuộc lữ hành dương thế này, ta cảm thấy đuối sức, hãy can đảm trở về nơi tình yêu bắt đầu. Nơi ấy sẽ cho ta sức mạnh để đứng dậy và đi tiếp.

Sơ-ri Nguyễn

Nguồn:Giáo phận Bắc Ninh