Cây Bút Đời Tu

 “Chúng tôi chỉ là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.” (Lc 17,10)

Cao Bính

 Câu Chuyện Về Cây Bút Chì: Ngày xưa, trong một xưởng sản xuất nhỏ ở vùng quê yên bình, có một cây bút chì được tạo ra từ những mảnh gỗ giản dị và ruột than mềm mại. Khi vừa rời khỏi xưởng, nó nghe người thợ già nói với mình: “Con được tạo ra để phục vụ, để viết nên những điều tốt đẹp cho cuộc đời. Nhưng nhớ rằng, mỗi lần con để lại dấu vết, con cũng sẽ mất đi một phần của chính mình.”

Bút chì được đặt vào hộp cùng với những cây bút khác, rồi được chuyển tới một cửa hàng văn phòng phẩm nhỏ trong thị trấn. Một ngày nọ, một cậu bé nghèo bước vào, dùng những đồng xu ít ỏi mua cây bút chì ấy. Cậu bé cầm nó trong tay, ánh mắt sáng lên niềm vui, như thể đó là tài sản quý giá nhất của mình. Cây bút chì từ đó trở thành bạn đồng hành trung thành của cậu bé. Nó viết những con chữ đầu tiên cậu học, vẽ những bức tranh ngộ nghĩnh, và ghi lại những ước mơ cậu ấp ủ trong trái tim. Dù bị mài mòn ngày qua ngày, đầu ngòi nhỏ dần, cây bút chì không hề than phiền. Nó âm thầm cống hiến, vì biết rằng mỗi nét chữ, mỗi hình vẽ mà nó tạo ra đều mang ý nghĩa. Có lần, khi ngòi gãy, cậu bé cẩn thận mài lại. Cây bút chì cảm nhận được sự trân trọng ấy, và điều đó làm nó thêm động lực để tiếp tục phục vụ.

Nhiều năm trôi qua, cậu bé nghèo ngày nào đã trở thành một họa sĩ nổi tiếng, với những bức tranh đầy cảm xúc làm rung động lòng người. Nhưng trong góc phòng làm việc của anh, vẫn còn cây bút chì nhỏ bé, giờ đã ngắn đến mức không thể dùng được nữa. Mỗi lần nhìn nó, anh lại nhớ về những ngày khó khăn, khi cây bút chì là công cụ duy nhất giúp anh truyền tải những ước mơ của mình. Anh mỉm cười và thầm cảm ơn người bạn âm thầm hy sinh mà không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì. Cây bút chì, dù nhỏ bé và lặng lẽ, đã để lại dấu ấn lớn lao trong cuộc đời của người nghệ sĩ. Nó chứng minh rằng sự phục vụ âm thầm, không phô trương, đôi khi chính là điều tạo nên giá trị vĩnh cửu.

Ngày hôm nay với công nghệ hiện đại phát triển, hầu như mọi thứ tài liệu hay giấy tờ, người ta phần lớn đều đánh trên máy tính, nó giúp cho công việc được thuận tiện hơn. Song cũng có nhiều khi người ta cũng cần đến bút để viết, ký hay vẽ. Cây bút chì, một vật dụng nhỏ bé và giản dị, dường như chẳng mấy ai chú ý, tuy vậy nó lại ẩn chứa những bài học sâu sắc về đời tu. Đời sống tu sĩ, vốn là hành trình dâng hiến và phó thác, có thể được ví von với hình ảnh cây bút chì, một biểu tượng của sự khiêm nhường, sự sửa đổi, và ý nghĩa cao đẹp trong sự phục vụ.

Đầu tiên, như chúng ta thấy cây bút chì không rực rỡ, nổi bật như những chiếc bút thư pháp hay bút mực đắt tiền, nhưng giá trị của nó lại nằm ở công dụng thực tế. Cũng thế, người tu sĩ cũng không tìm kiếm sự hào nhoáng hay địa vị cao sang trong xã hội, mà họ được mời gọi sống đời khiêm nhường và giản dị, phụng sự Chúa và phục vụ mọi người. Chính sự đơn sơ ấy giúp họ trở thành công cụ hữu ích để truyền tải tình yêu và ánh sáng của Thiên Chúa đến với thế giới.

Thứ đến, một cây bút chì không thể sử dụng hiệu quả nếu không được mài giũa. Cũng vậy, đời tu sĩ là một hành trình liên tục rèn luyện và thanh luyện. Người tu sĩ được mời gọi từ bỏ bản thân, hy sinh những điều không cần thiết để trở nên hoàn thiện hơn trong vai trò mà Thiên Chúa đã giao phó. Những khó khăn, thử thách trong đời tu chính là những “vết mài giũa” giúp người tu sĩ ngày càng sắc bén hơn trong đức tin, đức cậy và đức mến. Chúng ta thấy trên đầu bút chì có cục tẩy, nó nhắc nhở chúng ta rằng sai lầm là một phần tất yếu của con người, nhưng cũng là cơ hội để sửa chữa. Trong đời tu, người tu sĩ không tránh khỏi những vấp ngã, nhưng họ luôn tìm thấy hy vọng nơi lòng thương xót của Thiên Chúa. Được Chúa cũng như những người khác thứ tha, họ cũng học cách tha thứ cho bản thân và tha nhân, để tiếp tục viết nên những trang đời mới đầy yêu thương và ân sủng.

Tiếp theo, khi viết bằng bút chì, mỗi nét chữ có thể bị xóa đi khi viết sai và được viết lại, nó cũng đòi hỏi sự kiên nhẫn và chân thành. Điều này cũng phản ánh hành trình tâm linh của người tu sĩ, nơi họ không ngừng lắng nghe tiếng gọi của Chúa, sửa đổi bản thân và kiên trì trong những thử thách trong cuộc đời. Chính sự kiên nhẫn ấy giúp họ tiến gần hơn đến sự thánh thiện và hoàn thiện bản thân mỗi ngày. Chúng ta cũng thấy rằng cây bút chì muốn viết nên cuốn sách, nó cần cũng phải có những trang giấy trắng, nó không tự mình làm nên được. Cũng thế, Thiên Chúa tạo dựng không chỉ mỗi mình chúng ta, nhưng Ngài tạo dựng nên cả toàn nhân loại. Chính vì thế, “Không ai là một hòn đảo” người tu sĩ cũng được mời gọi cộng tác với nhau, sống với nhau và vì nhau để xây dựng một thế giới tươi đẹp hơn.

Sau nữa, cây bút chì không thể tự viết nên những dòng chữ, nhưng nó phải nằm trong tay người sử dụng. Đây là hình ảnh sống động về sự phó thác của người tu sĩ, khi họ hoàn toàn đặt cuộc đời mình vào tay Thiên Chúa qua sự hướng dẫn của Bề Trên. Họ để Thiên Chúa hoàn toàn dẫn dắt họ qua ý Bề Trên, để họ thành công cụ thực hiện kế hoạch và chứng nhân yêu thương của Thiên Chúa. Tuy nhiên, chúng ta cũng nên biết rằng; giá trị của cây bút chì là cái lõi bên trong chứ không phải hình thức bên ngoài, nó còn sử dụng được khi còn có lõi than. Cũng thế, ngày hôm nay có một số ít tu sĩ, thay vì chăm lo đời sống nội tâm và trau dồi học hỏi với những khả năng cho sứ vụ tương lai sau này, thì lại lo trau chuốt những hình thức bên ngoài, chạy theo những xu thế của thời đại, để rồi xao lãng đi đời sống nội tâm mà quên mất Chúa. Họ hay tự đánh bóng mình qua những món hàng hiệu đắt tiền và đánh giá người khác qua hình thức bên ngoài, nhiều khi còn để dễ bị chi phối bởi những lời khen, tiếng chê của những người bên ngoài, mà quên mất đi chính mình. Chính vì thế, như cây bút chì giá trị nằm ở bên trong, người tu sĩ cũng nên tập trở về sống nội tâm, mang Chúa trong mình, vì chỉ khi có Chúa trong mình, ta mới mang Chúa đến được với người khác. “Không ai có thể cho người khác cái mà chính mình lại không có”.

Cuối cùng, cây bút chì dù nhỏ bé và giản đơn, nhưng lại mang trong mình nhiều bài học quý giá cho đời sống tu sĩ. Hình ảnh ấy nhắc nhở rằng người tu sĩ cần sống khiêm nhường, chịu mài giũa, sẵn sàng sửa chữa sai lầm, và đặt trọn niềm tin vào bàn tay Thiên Chúa. Như cây bút chì viết lên những dòng chữ ý nghĩa, đời tu sĩ cũng là một bản trường ca yêu thương và hy vọng, được viết bởi bàn tay Thiên Chúa trên hành trình dâng hiến.