Bài Ðọc I: 2 Cr 4, 7-15
“Chúng ta luôn mang trên thân xác mình sự chết của Ðức Giêsu”.
Bài trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, Chúng ta chứa đựng kho tàng ấy trong những bình sành để biết rằng quyền lực vô song đó là của Thiên Chúa, chớ không phải phát xuất tự chúng ta. Chúng ta chịu khổ cực tư bề, nhưng không bị đè bẹp; chúng ta phải long đong, nhưng không tuyệt vọng; chúng ta bị bắt bớ, nhưng không bị bỏ rơi; bị quật ngã, nhưng không bị tiêu diệt. Bởi vì chúng ta luôn mang trên thân xác mình sự chết của Ðức Giêsu, để sự sống của Ðức Giêsu được tỏ hiện nơi thân xác chúng ta. Vì chưng, mặc dầu chúng ta đang sống, nhưng vì Ðức Giêsu, chúng ta luôn luôn nộp mình chịu chết, để sự sống của Ðức Giêsu được tỏ hiện trong thân xác hay chết của chúng ta. Vậy sự chết hoành hành nơi chúng tôi, còn sự sống hoạt động nơi anh em.
Nhưng anh em hãy có một tinh thần đức tin như đã chép rằng: “Tôi đã tin, nên tôi đã nói”, và chúng tôi tin, nên chúng tôi cũng nói, bởi chúng tôi biết rằng Ðấng đã làm cho Ðức Giêsu sống lại, cũng sẽ làm cho chúng tôi được sống lại với Ðức Giêsu và sẽ đặt chúng tôi bên Người làm một với anh em. Mọi sự đều vì anh em, để ân sủng càng tràn đầy, bởi nhiều kẻ tạ ơn, thì càng gia tăng vinh quang Thiên Chúa.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 125, 1-2ab. 2cd-3. 4-5. 6
Ðáp: Ai gieo trong lệ sầu, sẽ gặt trong hân hoan (c. 5).
Xướng: 1) Khi Chúa đem những người Sion bị bắt trở về, chúng tôi dường như người đang mơ; bấy giờ miệng chúng tôi vui cười, lưỡi chúng tôi thốt lên những tiếng hân hoan. – Ðáp.
2) Bấy giờ dân thiên hạ nói với nhau rằng: “Chúa đã đối xử với họ cách đại lượng”. Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan. – Ðáp.
3) Lạy Chúa, xin hãy đổi số phận chúng con, như những dòng suối ở miền nam. Ai gieo trong lệ sầu, sẽ gặt trong hân hoan. – Ðáp.
4) Thiên hạ vừa đi vừa khóc, tay mang thóc đi gieo; họ trở về trong hân hoan, vai mang những bó lúa. – Ðáp.
Alleluia: Ga 15, 16
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy đã chọn các con ra khỏi thế gian, để các con đi và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại”. – Alleluia.
Phúc Âm: Mt 20, 20-28
“Các con sẽ uống chén của Ta”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, bà mẹ các con ông Giêbêđê cùng với hai con đến gặp Chúa Giêsu. Bà sấp mình xuống lạy Người, có ý xin Người điều chi đó. Người hỏi: “Bà muốn gì?” Bà ta thưa lại: “Xin Ngài hãy truyền cho hai con tôi đây được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả Ngài, trong Nước Ngài”.
Chúa Giêsu đáp lại: “Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén mà ít nữa đây ta sắp uống chăng?” Họ nói với Người: “Thưa được”. Người bảo họ: “Vậy các ngươi sẽ uống chén của Ta, còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì không thuộc quyền Ta ban, nhưng Cha Ta đã chuẩn bị cho ai thì người ấy mới được”. Nghe vậy, mười người kia tỏ ra bất bình với hai anh em.
Chúa Giêsu gọi họ lại mà bảo: “Các con biết thủ lãnh của các dân tộc thì thống trị họ và những người làm lớn thì hành quyền trên họ. Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu các con, thì hãy làm tôi tớ các con. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người”.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm
“Ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ… Con Người đến không phải để được phục vụ, nhưng để phục vụ.” (Mt 20, 26.28)
Trong một khoảnh khắc đầy tính người, bà mẹ của hai anh em Gioan và Giacôbê xin Chúa Giêsu cho các con mình được ngồi ở vị trí cao nhất trong Nước Trời. Đó là một ước mơ dễ hiểu – một chỗ đứng danh dự, một sự đảm bảo cho tương lai. Nhưng chính nơi đó, Chúa Giêsu mạc khải một nguyên lý hoàn toàn khác với thế gian: muốn vinh quang, phải đi qua thập giá. Muốn làm lớn, phải trở nên nhỏ. Muốn làm đầu, phải là đầy tớ của mọi người.
Chúa Giêsu không từ chối khát vọng của bà, nhưng Ngài mời gọi cả hai anh em và các môn đệ nhìn xa hơn — nhìn đến “chén đắng” mà Ngài sắp uống: con đường khổ nạn, hy sinh, và phục vụ đến cùng.
Làm môn đệ Chúa không phải là để tìm kiếm địa vị hay quyền hành, nhưng là để trở nên giống Thầy Giêsu: sống cho người khác, hiến dâng đời mình cho anh em. Trong thế giới ngày nay, khi “làm lớn” thường đi đôi với sự thống trị, thì lời mời gọi của Chúa Giêsu là một thách đố: dẫn đầu bằng cách cúi xuống, quản lý bằng sự hiến thân, và lãnh đạo bằng tình yêu phục vụ.
Chúng ta có dám sống tinh thần Phúc Âm ấy không? Dám từ bỏ cái tôi, chấp nhận hy sinh để người khác được nâng lên?
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
Chúa không chọn ngai vàng nhưng chọn Thập Giá.
Chúa không đòi phục vụ nhưng cúi xuống rửa chân cho môn đệ.
Chúa đã yêu đến cùng, yêu bằng chính mạng sống mình.
Xin dạy con biết khát khao “làm lớn” theo nghĩa Tin Mừng — nghĩa là sống vì người khác, dám hy sinh và âm thầm phục vụ.
Xin uốn nắn lòng con khỏi những tham vọng trần thế, khỏi thói quen muốn hơn người khác, muốn chiếm lấy hơn là cho đi.
Lạy Chúa, xin cho con can đảm uống “chén” mà Chúa đã uống — chén của yêu thương, của từ bỏ, của tận hiến, để con cũng được hiệp thông với Chúa trong vinh quang sự sống mới.
Amen.