Vị Thánh Dòng Capuchin này dành 15 giờ mỗi ngày để giải tội

Thánh Leopold Mandić sống cùng thời với Cha Thánh Piô, nhưng dành phần lớn cuộc đời ở Padua, trung thành giải tội cho đến khi qua đời vào năm 1942.

Mặc dù nhiều người quen thuộc với cuộc đời phi thường của Cha Thánh Piô, một linh mục Dòng Capuchin dành hơn 12 giờ mỗi ngày để giải tội, nhưng ngài không phải là linh mục Dòng Capuchin duy nhất tận tụy với tòa giải tội.

Thánh Leopold Mandić sống cùng thời với Cha Thánh Piô và dành khoảng thời gian tương tự để giải tội mỗi ngày, ở lại tòa giải tội ít nhất 15 giờ.

Ngài qua đời vào ngày 30 tháng 7 năm 1942 và sau đó đã được Thánh Giáo Hoàng Gioan Phalô II tuyên thánh vào ngày 16 tháng 10 năm 1983.

Một đời sống giản dị nơi tòa giải tội

Điều đáng chú ý về cuộc đời của Thánh Leopold chính là sự giản dị, ngài không có bất kỳ thị kiến ​​hay tình trạng bay bổng phi thường nào. Ngài có thể giống với Cha Thánh Piô, nhưng ngài lại không nhận được dấu thánh hay bất kỳ ơn ban phi thường nào khác.

Thánh Gioan Phalô II đã nói về sự bình thường nơi cuộc đời của Thánh Leopold trong bài giảng của mình vào lễ tuyên thánh:

Cuộc đời của ngài là một cuộc đời không có những sự kiện lớn lao: chuyển từ tu viện này sang tu viện khác, như phong tục của Dòng Capuchin; nhưng không có gì hơn thế nữa… Thánh Leopold không để lại tác phẩm thần học hay văn chương nào… ngài không xây dựng những công trình xã hội. Đối với tất cả những người biết ngài, ngài không gì hơn một tu sĩ nghèo: nhỏ bé, ốm yếu.

Sứ vụ của Thánh Leopold hoàn toàn “ẩn giấu” nơi tòa giải tội. Ngài được coi là một cha giải tội thánh thiện và cố vấn tinh thần.

Thánh Gioan Phaolô II tiếp tục bài giảng của mình bằng cách ca ngợi Thánh Leopold vì gương mẫu thánh thiện của ngài:

Sự vĩ đại của ngài nằm ở nơi khác: trong việc hy sinh bản thân, trong việc hiến dâng chính mình, ngày này qua ngày khác, trong suốt cuộc đời linh mục của ngài, tức là trong 52 năm, trong sự thinh lặng, trong sự riêng tư, trong sự khiêm nhường của một phòng giải tội: “mục tử nhân lành đem lại sự sống cho đàn chiên.” Cha Leopold luôn ở đó, sẵn sàng và tươi cười, thận trọng và khiêm tốn, là người bạn tâm giao kín đáo và là người cha trung thành của các linh hồn, người thầy đáng kính và là vị cố vấn tinh thần hiểu biết và kiên nhẫn.

Nếu người ta muốn định nghĩa ngài bằng một từ, như những người sám hối và anh em của ngài đã làm trong suốt cuộc đời của ngài, thì ngài là “Cha giải tội;” ngài chỉ biết cách “nghe xưng tội.” Nhưng sự vĩ đại của ngài chính xác là nằm ở điều này.

Cả Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI và Đức Giáo Hoàng Phanxicô đều tìm thấy nguồn cảm hứng lớn lao nơi cuộc đời của Thánh Leopold. Cả hai đều khuyến khích các cha giải tội ở Rome coi ngài là tấm gương sáng ngời trong thánh chức của mình.

Thánh Leopold là một công cụ trung thành của Lòng Chúa Thương Xót, thể hiện lòng trắc ẩn chân thành với mọi tội nhân, không bao giờ hạ thấp, nhưng luôn đối xử với họ bằng sự quan tâm và tình yêu thương.

Có thể ngài không có được một “cuộc đời phi thường,” nhưng ngài đã sống anh hùng trong sứ vụ giải tội của mình.

Tác giả: Philip Kosloski – Nguồn: Aleteia (03/7/2025)
Chuyển ngữ: Lm. Phil. M. Nguyễn Hoàng Nguyên

Nguồn:https://giaophanvinhlong.net/